“Bụp” một tiếng, Sở Vân không né tránh gì, để mặc cho Sở Phàm túm lấy cổ áo mình.
“Anh hai, chuyện em để cho Long Hổ Đàn nhúng tay vào khu Tịnh Yên khiến anh không vui à?” Sở Vân cười lên một tiếng.
Sở Phàm nhìn hằm hằm vào cậu ấy một lúc, mới bỏ tay ra: “Tôi không biết cậu đến đây với mục đích gì, chỉ cần đừng có để ảnh hưởng tới tôi, thì tôi vẫn coi cậu như em trai mình.”
Sở Vân chỉnh lại áo, cười nói: “Em còn tưởng anh hai sẽ cho em ăn vài phát đấm cơ, bao nhiêu năm rồi mà anh hai vẫn hiền như vậy.”
Sở Phàm không thèm để ý đến cậu ấy, Sở Vân lại nói tiếp: “Em thấy cái nhà họ Trần đó, đã sỉ nhục làm tổn thương anh như vậy mà anh còn nương tay với bọn họ, kể cả bọn họ suýt nữa thì làm nhục chị dâu em, mà anh vẫn chưa tiêu diệt bọn họ, diệt cỏ mà không diệt tận gốc, gió xuân thổi đến lại sinh sôi!”
“Hình như cậu điều tra tôi rất kỹ thì phải?” Sở Phàm nheo mắt nói.
“Chỉ là điều tra đại khái thôi, nhưng tự nhiên lại điều tra ra được một thứ khá là thú vị.”
“Thứ gì?” Sở Phàm nhíu mày hỏi.
“Nhà họ Trần không hề từ bỏ ý định trả thù, mà còn đã liên kết với mấy thế lực tối qua bị anh đánh bại, chuẩn bị đến gây chuyện với anh đấy.” Sở Vân điềm tĩnh nói.
“Vì sao bọn họ lại hợp tác với nhà họ Trần?” Sở Phàm cảm thấy không hiểu, tuy anh không tiêu diệt hẳn nhà họ Trần, nhưng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487696/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.