Ngày hôm sau, ba người ăn sáng xong liền đi đến trường.
Sở Phàm đến thẳng phòng học, Trần Mộng Dao lại đưa Kiều Tuyết đến phòng đào tạo để báo danh.
Sáng nay toàn là tiết của bà Cao lắm chuyện, với người đàn bà mồm miệng độc địa này Sở Phàm đúng là không có gan để đôi co với bà ta, quả thực bốn năm đại học bị chế giễu quá nhiều lần, nên anh cũng hơi thấy sợ rồi.
Nhưng hôm nay tâm trạng của bà Cao lắm chuyện lại rất tốt, hiếm khi thấy bà ta không mỉa mai Sở Phàm, hôm nay bà ta còn ngân ca hát trong miệng.
“Các em, hôm nay tôi sẽ thông báo cho các em một tin vui.”
Sau khi tiếng chuông báo hiệu vào học vang lên, bà Cao vỗ tay, cười híp mắt nhìn vào mọi người nói.
Tất cả mọi người trong lớp đều đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn bà Cao.
“Hôm nay lớp mình có thêm hai thành viên mới, hai bạn ấy đang đứng ngoài cửa đây, mọi người hãy chuẩn bị vỗ tay chào đón các bạn ấy nào.” Bà Cao hồ hởi nói.
Ai ngờ nghe xong, cả căn phòng học như bị dội gáo nước lạnh vậy, chẳng ai có một động tĩnh nào hết.
Đây đâu thể trách mọi người không nể mặt được, mà là bọn họ đã là sinh viên năm bốn, sắp tốt nghiệp đến nơi, có thành viên mới vào lớp thì có gì quan trọng không? Với những sinh viên sống nội tâm, có khi chẳng nói câu nào và cũng chẳng thèm quan tâm, vì sao còn phải chào đón chứ?
“Các anh chị làm cái gì thế, đều chết hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487695/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.