“Nhìn cậu ăn mặc thế này không phải là đến xin việc đấy chứ?” Trương Huy nhìn Sở Phàm một lượt rồi nói với giọng giễu cợt.
Sở Phàm lắc đầu: “Tôi không phải đến đây xin việc, mà là đến gặp một người thôi.”
“Gặp một người?”
Trương Huy chế nhạo cười: “Cậu lại có bạn ở tập đoàn Minh Châu này á? Thôi đừng giả vờ nữa, mà bạn của cậu tên là gì, để tôi xem tôi có biết không.”
Hắn đã nghĩ chắc trong lòng, bất kể người mà Sở Phàm nói là ai, chỉ cần tập đoàn Minh Châu đúng là có người này, thì hắn sẽ bảo trưởng phòng nhân sự cho đuổi việc ngay.
Đến tập đoàn Minh Châu một thời gian, Trương Huy dựa vào tài nịnh hót nên đã quen được với trưởng phòng nhân sự, chỉ là đuổi việc một nhân viên cỏn con thôi thì không là vấn đề gì hết.
Từ đầu đến cuối hắn chưa bao giờ nghĩ bạn của Sở Phàm sẽ là một nhân vật máu mặt gì cả, dù sao thì thành ngữ đã có câu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Sở Phàm ăn mặc quê mùa thế này lại hay thích bốc phét, làm sao có thể quen với nhân vật máu mặt nào được.
Tuy Sở Phàm không đoán được Trương Huy đang nghĩ gì, nhưng anh biết thằng cha này chắc chắn là không để yên, mà anh thì đang bận, làm gì có thời gian mà nói chuyện với hắn, cho nên anh nói luôn: “Bạn tôi tên là Thái Phúc, cậu biết không?”
Nói xong, Sở Phàm đi thẳng vào công ty.
Anh cứ tưởng nói ra luôn tên của chủ tịch tập đoàn Minh Châu thì Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487677/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.