“Con ranh này, nói kiểu gì vậy hả? Con trai tao thì đáng đời? Còn Sở Phàm thì không đáng đời chứ gì?” Lý Thúy cứ nhắc đến chuyện này lại sôi tiết lên, gặp ai là chửi người đó.
Hôm nay vốn dĩ được vui vẻ về quê, cuối cùng lại ra chuyện không đâu ra đâu thế này, bà ta đâu có thể trách con trai mình? Ngoài con trai bà ta ra thì bà ta còn trách được ai? Chẳng phải chỉ còn mỗi Sở Phàm hay sao? Đúng là tên sao chổi đen đủi.
“Anh Sở Phàm có lòng để mấy người lái xe, kết quả mấy người lại......”
“Thôi kệ đi Mộng Dao, em không phải nói nữa đâu.” Sở Phàm kéo cô lại, anh không muốn Mộng Dao đứng ra nói giúp anh rồi lại phải trở thành đối tượng để con mụ đanh đá kia xả giận.
“Giờ chuyện đã như vậy rồi, có cãi nhau cũng chẳng có ý nghĩa gì, chờ xem bên cảnh sát sẽ xử lý ra sao vậy.” Trần Mộng Vũ xen vào.
Tuy cô ta rất ghét Sở Phàm, nhưng chuyện này đúng là không liên quan gì tới Sở Phàm lắm, tên Bạch Siêu đầu toàn bã đậu kia, với tác phong xử sự của anh ta thì sớm muộn cũng xảy ra chuyện, trước đây đã từng vào tù một lần, giờ vẫn không biết hối cải, thích ra oai thể hiện mà không xem xem mình có thực lực gì không, xã hội này giờ thực tế lắm, không biết mình biết ta thì cuối cùng chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn.
“Nhưng mà cậu mợ này, hai người cũng nên chuẩn bị trước tâm lý đi, lái xe đâm vào người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487598/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.