“Im mẹ cái mồm mày đi, con trai tao phải ngồi tù? Có mày phải ngồi tù thôi chứ con trai tao không bao giờ phải ngồi tù nhé, chỉ là đâm vào người ta thôi mà? Có gì mà làm lớn chuyện lên thế? Đã đâm chết chưa? Chưa chết là được rồi còn gì?” Lý Thúy chửi té tát vào mặt Sở Phàm.
Có một người mẹ như vậy, con trai không gây chuyện mới lạ.
“Mẹ, cậu ta nói con gây tai nạn rồi bỏ chạy, lát nữa cảnh sát sẽ đến bắt con.” Bạch Siêu nói với giọng lo lắng.
“Làm gì có chuyện đấy, cảnh sát đâu rỗi hơi như vậy? Với lại, con trốn ở đây thì ai mà tìm được?” Lý Thúy nói.
“Cũng phải, chẳng ai biết là con trốn ở đây cả.” Hai mắt Bạch Siêu sáng lên: “Mẹ, lát nữa chúng ta về thôi, về quê rồi thì càng không có ai tìm được con nữa.”
“Được, mẹ đặt xe rồi, một tiếng nữa nhà mình đi luôn.” Lý Thúy gật đầu.
Sở Phàm quả thực cũng không muốn lúc này lại dội cho bọn họ một gáo nước lạnh, nhưng có những chuyện vẫn không thể kìm được mà nói thẳng ra.
“Cả thành phố Vân Hải này đâu đâu cũng có camera, chỉ cần bị cảnh sát theo dõi thì không thế nào trốn nổi, kể cả mấy người có chạy về quê thì cũng vẫn sẽ bị cảnh sát bắt thôi.”
Thành phố Vân Hải là thành phố trung tâm, vốn là đối tượng được nhà nước chú trọng quan tâm giám sát, không giống như mấy thành phố xa trung tâm hay mấy huyện nhỏ, xảy ra chuyện gì chỉ cần bỏ ra chút tiền là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487597/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.