“Cái loại ăn vạ thối tha, còn không bò dậy có tin mà bố mày cho mày chết luôn không?”
“Cậu thanh niên ơi, người ta đã bị cậu đâm gãy chân, cậu xem chảy bao nhiêu máu thế kia, cậu còn nói là người ta ăn vạ, cậu có còn lương tâm nữa không thế?”
“Đúng vậy, cậu quay đầu ở hai vạch vàng này là đã vi phạm giam thông nghiêm trọng rồi, có gì thì nói cậu cũng đều sai, đâm vào người ta rồi còn chửi, làm gì có ai như cậu? Chờ cảnh sát đến thì cậu đi mà nói với cảnh sát đi.”
“Phải rồi, chờ cảnh sát đến đi.”
“Giờ đám con nhà giàu đều không coi người khác ra gì, thích vi phạm là vi phạm, thích đâm người là đâm luôn, chắc tưởng bỏ chút tiền ra là xong.”
Mọi người ai nấy đều chỉ chỏ nói, ngoài câu nhắc đến con nhà giàu khiến lòng hư vinh của Bạch Siêu đã được toại nguyện một lúc, còn những câu nói khác đều khiến hắn cảm thấy lạnh người và có phần sợ hãi.
Nếu báo cảnh sát thì hắn chắc chắn sẽ không thoát nổi, người này đúng là do hắn đâm, nói người ta ăn vạ chỉ là muốn chối bỏ trách nhiệm mà thôi.
“Siêu Siêu, chẳng phải cậu có tiền sao? Cho bà ta chút tiền coi như xong chuyện đi?” Cô bạn hắn đứng bên cạnh nói.
“Tôi......” Bạch Siêu luống cuống toát mồ hôi hột, vay được hai trăm nghìn đều trong tay mẹ hắn, giờ đây trên người hắn cũng chỉ có hơn hai trăm tệ, sao mà cho tiền được? Lấy gì để cho chứ?
“Không phải chứ? Bạch Siêu cậu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487595/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.