“Tôi bảo này, mấy người trơ tráo vừa thôi.” Sở Phàm tối sầm mặt lại, cảm giác IQ của mình như bị sỉ nhục, chuyện này là cũng có thể đổ lên đầu anh?
“Cậu ăn nói kiểu gì đấy? Một kẻ đến đây ở rể lại dám gân cổ lên cãi à? Có tin là tôi sẽ bảo em tôi đuổi cậu ra ngoài đường ngủ không?” Bạch Ngưu Lan đi lên phía trước, cơ thể rắn chắc đứng chắn trước mặt Sở Phàm rồi nhìn vào anh với vẻ thách thức.
“Đúng thế, dám tức giận cơ đấy? Đi, chúng ta vào nói với Bạch Ngọc Lan, loại đàn ông suy đồi đạo đức như thế này mà vẫn chấp nhận được? Thế chẳng phải là hủy hoại Mộng Vũ cả đời hay sao? Gả Mộng Vũ cho con trai chúng ta còn hơn.” Lý thúy nói như có lý lắm, rồi xắn tay áo đi vào trong nhà.
Sở Phàm không thèm để ý đến bọn họ, lấy luôn chiếc Mescedes còn lại đến thẳng chỗ công ty mà Mộng Dao đang làm việc.
Bạch Siêu và Bạch Kiệt nhìn Sở Phàm lái chiếc xe Mescedes của bọn họ đi, muốn ngăn lại cũng không được, đành hậm hực đi lên trên nhà.
Dù sao cái tội này chắc chắn là Sở Phàm phải chịu, ai nói cũng vô tác dụng, lý lẽ là của nhà bọn họ.
Đến công ty, trong phòng làm việc chỉ có một mình Mộng Dao, thấy Sở Phàm đến cô nhoẻn miệng cười, bắt đầu thu dọn đồ trên bàn làm việc của mình: “Anh đón mọi người xong rồi à? Mọi người có làm khó anh không? Cả nhà cậu em chẳng có ai ra gì cả, chắc anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487578/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.