Trần Mộng Dao cũng chẳng biết làm thế nào, sau khi rời khỏi nhà họ Trần chỉ còn cách gọi điện cho Sở Phàm, nhưng cô cũng tôn trọng quyết định của Sở Phàm, nếu Sở Phàm không muốn đi, chắc chắn cũng sẽ không ép anh phải đi, dù sao chị mình có thành kiến quá lớn với anh, hơn nữa để anh và Quách Siêu cùng ngồi một bàn ăn với nhau cũng sẽ mất tự nhiên.
Không ngờ sau khi Sở Phàm biết được chuyện này lại đồng ý ngay.
Bản thân Sở Phàm cũng rất rõ, có những chuyện có trốn tránh cũng không có tác dụng gì, muốn lật bài ngửa thì lật bài ngửa, anh chẳng có gì phải hổ thẹn với ai, lại càng không phải sợ một số người nào đó.
Trước đây anh dám đứng ở phòng khách nhà họ Trần nói ra những lời đó, tự nhiên cũng đã chuẩn bị tất cả những gì sẽ có thể xảy ra, Trần Mộng Vũ không có tình cảm với anh, thậm chí còn sỉ nhục anh bằng mọi cách, chứng tỏ duyên phận giữa hai người chỉ có thể dừng ở đây.
Nếu anh suốt ngày né tránh, sẽ cho người khác cảm giác anh tự ti, không dám đối diện với sự thật này vậy.
Sở Phàm là một người trọng tình cảm, nhưng tuyệt đối không phải là kiểu người do dự thiếu quyết đoán.
Nhà họ Trần, chỉ còn lại ba người là bác gái, bác trai và Trần Mộng Vũ.
Ba người đang ngồi trên sofa.
“Từ sau khi xảy ra chuyện đó trong lễ mừng thọ của mẹ, nhà họ Trần chúng ta vì không muốn người ngoài dị nghị nên đã quyết định cho nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/268730/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.