“Quách Siêu, qua đón em đưa em đến trường đi!” Trần Mộng Vũ hét lên trong điện thoại.
“Sao thế cục cưng của anh?” Quách Siêu hỏi.
“Bảo anh đến thì anh cứ đến đi.” Trần Mộng Vũ nói xong cúp luôn điện thoại.
Hơn mười phút sau, một chiếc BMW đỗ ở trước cửa nhà Trần Mộng Vũ.
Vừa ngồi lên xe Trần Mộng Vũ liền tuôn một tràng.
“Đúng là không biết cái tập đoàn Minh Châu đó có phải mắt mù hay không, lại để con em gái em đi làm người phụ trách dự án? Đáng lẽ ra người phụ trách dự án là em mới đúng, anh biết không? Bà nội đã hứa rõ ràng thế rồi vậy mà cuối cùng lại bị đứt ngang! Em tức chết đi mất thôi.” Trần Mộng Vũ rút chân ra khỏi đôi giày cao gót rồi gác hai chân lên trước xe ô tô, hạ thấp ghế tựa rồi hậm hực nằm xuống.
“Haiz, anh cũng không giấu gì em, tập đoàn Minh Châu đó dạo này đúng là kỳ lạ, đến cả mối làm ăn với nhà họ Quách bọn anh cũng hủy rồi, như thể là đang giận dỗi vậy, hại cho nhà họ Quách bọn anh thua lỗ mấy triệu liền, mấy hôm nay bố anh còn đang chán đây.” Nghe thấy chuyện của Trần Mộng Vũ, Quách Siêu cũng than thở luôn chuyện của mình.
“Lại có chuyện đấy à? Đúng là gặp phải ma rồi!”
Ở khu Tĩnh Yên của bọn họ có vô số doanh nghiệp dựa vào tập đoàn Minh Châu con thuyền lớn này mà sống, hợp tác được một dự án cũng đủ ăn mấy năm, ai ai cũng tranh nhau nịnh bợ tranh giành dự án.
Không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/268729/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.