Lam Thanhg rời nhà từ sớm, cũng không nói một tiếng với Nguyên Huyền. 
Lúc hắn đi, trời còn tờ mờ những vệt sương sớm, lúc hắn dừng lại, chạm chân xuống mặt đất cũng là khi mặt trời chiếu quá đầu người. 
Lâm Lam Danh ngồi đối diện với hắn, hai gương mặt giống nhau tới mức từng cử chỉ điệu bộ, dáng vẻ, ánh mắt chỉ cần lướt qua thì không thể nào phân biệt. 
Lâm Lam Danh ngáp ngủ, dáng vẻ trong trại giam nhưng không khác gì đi nghỉ dưỡng. Đã luôn càu nhàu về chuyện có người đến thăm làm thức giấc: 
“Thật khó chịu!” 
“Không có chuyện gì thì đừng đến! Tao ở trong này bận lắm.” 
Vị trưởng quan thấy người đến thăm, lại không thấy vui vẻ nói chuyện bèn trực tiếp nhắc nhở thái độ. 
Lâm Lam Danh không quan tâm. 
Lâm Lam Thành với tay lấy quyển lịch trên bàn, ý cười trên môi khẽ cong lên. Bàn tay thon dài lật từng trang nhỏ, dừng lại vào tờ giấy được báo trước, đẩy đến trước mặt anh trai. 
Lâm Lam Danh nhìn qua ô cửa lớn. Con số 22 trong tầm mắt, biểu hiện nhạt ý không đang nói. Y khoanh tay trước ngực, tựa lưng vào ghế chẳng khác gì dáng vẻ tổng tài bá đạ đang đối mặt với tình nhân nhỏ không quyền thế: 
“Rồi sao?” 
Lam Thành trưng ra bộ mặt nghiêm trọng, đăm chiêu nhìn vào tờ lịch nhỏ: 
“Năm nay không có quà?” 
Căn phòng thăm vốn dĩ đã chán ngắt lạnh lẽo lại thêm sự xuất hiện của hai tên tâm thần càng khiến không gian kỳ quặc khó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-nhat-duoc/2814157/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.