“Anh đang nói cái gì vậy? Sao em không hiểu một chữ gì cả?” Cô gái cười tươi như hoa, ôm chặt cánh tay Giang Hải.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, đôi mắt cong cong như nước của cô ta lộ ra sát khí.
Con dao găm đã chọc vào eo của Giang Hải.
Khóe miệng Giang Hải từ từ cong lên, nở ra một nụ cười khát máu và tàn nhẫn.
Con dao găm dừng trên không trung, cổ tay yếu ớt của cô ta bị Giang Hải kẹp chặt.
“Chẳng lẽ khi tới không ai nói cho mấy cô biết chúng tôi là ai sao?”
Hai nữ sát thủ này hơi ngốc.
Thực ra, Giang Hải và Thất Hồn vừa nhìn đã biết được mục đích của hai người phụ nữ này.
Mấy chai nước hoa làm sao có thể che giấu được mùi máu tanh trên người họ.
Quan trọng nhất là, bọn họ chỉ là những võ giả bình thường, mà lại dám ra tay với hai người Giang Hải, không biết bọn họ lấy đâu ra can đảm đó nữa.
Bên kia, Thất Hồn đã đá cô gái kia lên không trung, anh ta còn tuyệt tình hơn cả Giang Hải.
Cô gái đó bay ra ngoài xa, đập người vào tường trượt xuống.
Ngay cả giãy dụa còn không kịp, chết ngay lập tức.
“Còn chưa nói à?” Giang Hải quay đầu nhìn xung quanh, đây đúng là một nơi tốt để ra tay, ngoài ánh đèn mờ ảo, thì không có người nào làm phiền.
Không xa phía trước là bờ biển, bằng đôi tai nhạy bén hơn người của mình, anh có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234695/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.