“Võ sĩ nước Nhật muốn nhắm vào một người Phương Đông, cụ thể là ai thì không rõ, những rõ ràng là đối phương không đơn giản.”
Gã ta dè dặt nói xong, ánh mắt lại tham lam nhìn chằm chằm vào đồ trên tay Giang Hải.
Giang Hải cau mày, tin tức như vậy, nói cũng như không.
Nhưng, đối với Giang Hải mà nói, đã đủ rồi.
“Cài này mầ cũng xem là tình báo à?” Giang Hải sẽ không tốn tiền vì mấy câu nói vô nghĩa này.
Chỉ là, võ sĩ nước Nhật với tổ chức Hắc Khẩu liên minh, đây cũng coi như là tin tức hữu dụng.
Nghĩ cũng phải, Bố Phàm đến Nhật cũng được nhiều ngày rồi, chống lại xâm lược, bọn họ kết hợp lại, cũng là hợp tình hợp lý.
“Còn có gì khác không?”
Gã ta không rõ rốt cuộc Giang Hải muốn biết cái gì, quan trọng nhất chính là, tất cả tin tức của anh ta đều là kiểu nửa chừng này.
Tùy tiện ném ra một viên kim cương: “Đi chuẩn bị cho tôi ba phần bò bít tết, cho người mang đến đây, không được dùng đôi tay bẩn thỉu của cậu chạm vào.”
Lấy được kim cương, gã ta mừng như điên, vẻ mặt không còn chút sợ hãi nào.
Cứ như là sợ Giang Hải đổi ý, gã ta vội vang rời đi, vội đến mức vấp đâm lung tung.
Giang Hải không để ý gì đến hình tượng, ăn như hổ đói.
Con người ở bên ngoài, nhất định phải duy trì đủ tinh thần và thể lực. Không phải anh thích ăn thịt bò, mà thịt bò là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/3234686/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.