Một đám lưu manh trong lúc nhất thời sửng sốt, không biết nên dừng hay là tiếp tục đánh.
Bọn họ mờ mịt nhìn anh Long.
Anh Long trừng mắt: "Nhìn tao làm gì? Tụi mày không nghe thấy lời của cô Cố à?"
"Nghe thấy... Tất nhiên nghe thấy..."
Ngay sau đó anh Long nhìn về phía đám người, mắng: "Con mẹ nó thằng nào mắt mù dám nói bậy bạ ở đây? Mày bước ra đây cho tao nhìn xem mày là cái giống gì?"
Anh ta tưởng đây chả phải chuyện lớn gì.
Giang Hải đi giữa đám người, sắc mặt lạnh lùng bước vào chính giữa: "Tôi bước ra rồi đây, anh định làm gì?"
Trong mắt Giang Hải thì bọn họ chọc đến người phụ nữ của mình, có đánh chết cũng không quá đáng.
"Ha ha, tên nhóc nhà mày cũng gan đấy."
Anh Long thầm nghĩ anh ta không thể trêu vào tập đoàn Uyển Như, chẳng lẽ còn không dám đánh chết một thằng nhãi sao? Còn là một thằng nhãi vắt mũi chưa sạch không biết sống chết.
Nhưng ngay lập tức, anh Long cảm thấy có gì đó không thích hợp, bởi vì trông Giang Hải rất quen mặt.
Anh ta lấy di động ra vội vàng tìm kiếm, thanh niên có vẻ ngoài xấu xí trong bức ảnh được xếp đầu tiên kia không phải là tên nhóc đui mù trước mặt anh ta sao?
"Bộp..."
Anh Long làm rơi chiếc điện thoại xuống đất, khóe miệng anh ta co rúm.
"Mình đang làm cái gì thế này?"
Đã kề cận cái chết còn điên cuồng vuốt râu Diêm vương.
Người không thể đụng đến nhất của tập đoàn Uyển Như, Giang Hải.
Lại bị anh ta mắng.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1159006/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.