Chỗ cổ xuất hiện một vệt đỏ mỏng như sợi chỉ. Ngay sau đó, máu tươi bắn ra.
Tiết Nhân ầm ầm ngã xuống đất, nhưng trừng lớn hai mắt, tràn ngập kinh hãi.
"Hizzzz..."
Tất cả mọi người hít một luồng khí lạnh, những người Tiết Nhân mang đến đều cho là mình hoa mắt.
Chẳng lẽ đây là chiêu thức mới của lão đại? Vọt tới trước mặt đối phương rồi đột nhiên ngã xuống là chuyện gì?
Thất Hồn tựa như ma quỷ, một ánh mắt có thể dồn người vào chỗ chết.
Toàn thân lông mao dựng đứng, hai đầu gối như nhũn ra.
Một đám lưu manh từng uống máu trên lưỡi kiếm, lần đầu tiên cảm thấy tử vong cách mình gần như vậy.
Tần Hiên hai mắt sáng lên, lúc nào mình mới có thể mạnh như vậy?
Kim Thâu há to miệng, vô cùng kinh hãi, khó có thể tưởng tượng được Thất Hồn đã làm như thế nào.
Sát nhân vô hình.
"Đệch..."
"Lão đại... Chết rồi hả?"
Không biết là người nào kịp thời tỉnh táo lại.
"Rút lui, mau chạy đi..."
Không biết ai đó nói to.
Những người Tiết Nhân mang đến, chạy bổ sấp bổ ngửa, lúc tới nhanh như thế nào thì lúc này cũng bỏ chạy nhanh như thế.
Chạy vắt chân lên tận cổ, chạy như ma đuổi, không dám quay đầu lại.
Để lại thi thể dần dần lạnh lẽo của Tiết Nhân bên vệ đường.
"Mang người đi chôn đi." Thất Hồn thản nhiên nói.
Giết Tiết Nhân chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến, không hề gợn sóng.
Tần Hiên gật đầu, cảm thấy may mắn khi lựa chọn đi theo Giang Hải.
Nếu như lúc trước khư khư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158972/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.