Nắm tay nhau, hai người Giang Hải rời khỏi trung tâm thương mại.
Sau chuyện như vậy, Cố Uyển Như đã không còn tâm trạng để xem phim nữa.
Chỉ cần có thể ở cạnh Cố Uyển Như, Giang Hải đã vui rồi, nên làm cái gì cũng được.
Ở bên ngoài ăn một chút cơm rồi về nhà.
Cố Uyển Như lại ngồi vào trước bàn làm việc đọc tài liệu.
Lông mi thật dài, thỉnh thoảng lại khẽ rung, khuôn mặt sạch sẽ rất yên lặng.
Giang Hải nhìn đến ngây người.
Năm năm qua, Giang Hải đều luôn mong ước có một ngày có thể an tĩnh như vậy ngắm cô.
Không làm gì cả, chỉ cần có cô bên cạnh là Giang Hải đã cảm thấy hạnh phúc rồi.
Đương nhiên, nếu như có thể nhanh chóng sinh được một em bé thì sẽ càng tốt hơn.
Suy nghĩ lần nữa trở lại thời gian ở trên con thuyền kia, lại nghĩ tới hương vị của nắm cơm năm ấy.
Ngay lúc đó Giang Hải rất muốn được chạm vào để biết được Cố Uyển Như trông như thế nào.
Anh không tự chủ được vươn tay ra, sửa lại mấy sợi tóc rối vương trên mặt Cố Uyển Như.
"Đừng nghịch, em đang bận đây này." Cố Uyển Như cũng không ngẩng đầu lên nói.
"Vợ, anh nghĩ chúng ta có lẽ nên làm chút chuyện chính sự đi."
"Cái gì mà chính sự?" Cố Uyển Như ngồi thẳng, vẻ mặt chăm chú nhìn Giang Hải.
Cô cứ nghĩ Giang Hải nói đến chuyện công việc, phương hướng phát triển tập đoàn Uyển Như hay gì đại loại thế.
"Em xem đi, một dân tộc, một gia đình, đương nhiên cần phải nối dõi...” Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158963/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.