"Anh, bọn em cũng vừa mới tới." Cố Vân Lệ nức nở.
"Đều là do anh ba, khi nãy còn không để cho bọn em vào nhà."
Cố Thiết Huy nắm chặt hai tay thành nắm đấm, còn Cố Tùng đã trốn sau lưng Cố Thiết Huy, ló ra một chút, nhìn mấy người Giang Hải một cách cẩn thận.
Giang Hải nói: "Cố gia làm sao liên quan gì tôi?"
"Uyển Như bị đuổi ra khỏi Cố gia, chẳng lẽ không phải vì các người muốn sao?"
"Ông làm tiêu tan cổ phần của tập đoàn Cố thị, chẳng lẽ hợp đồng chuyển nhượng cổ phần không phải do ông kí hay sao?"
"Cố Tùng bị đối xử ra sao thì liên quan gì đến tôi cơ chứ?"
Ngoài cửa vọng lại tiếng bước chân, Cố Thụy Long nãy giờ đứng ngoài cuộc bỗng dưng gào khóc thảm thiết.
"Cha, con về rồi cha ơi, do con để cha phải chịu khổ, bọn súc vật này, nhân lúc con không có ở nhà lại ngược đãi cha ra nông nỗi này đây!"
Nghe tiếng Cố Thụy Long, Cố Tùng giật mình, ông lấy tay che mặt ngồi phịch xuống đất, chui đầu vào dưới giường còn chân ở bên ngoài, chưa kể quần của ông ta cũng đã ướt rồi.
Cố Thụy Long vào nhà, gượng cười: "Chao ôi! Mọi người đều ở đây cả à?"
"Bọn nhãi ranh này, thừa lúc con không có ở nhà đã đối đãi tệ với cha như vậy, con nhất định chỉnh đốn bọn chúng cho đàng hoàng."
"Cố Thụy Long, cậu có còn là con người nữa không?" Uyển Như chua chát nói.
"Ôi, Uyển Như, cháu nói vậy là sao đây? Cậu là cậu của cháu đó!" Cố Thụy Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ky-quai/1158914/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.