Đứng ở bên ngoài cửa phòng, Tô Hỷ Lai một mặt ngơ ngác nhìn lấy chiếc điện thoại đang cầm ở trên tay, lại nhìn tấm cửa gỗ ở ngay trước mặt. Rõ ràng, anh có thể nghe được tiếng khóc của Triệu Nhiễm Từ. Nhưng lúc này, cả người anh lại không có một chút sức lực nào, cũng không có bất kỳ một can đảm nào, để đi tới gõ cửa phòng.
Đem tâm trạng nặng nề đè ở trong lòng, Tô Hỷ Lai không khỏi thở hắt ra một hơi. Sau đó, anh ấn phím đỏ, đem điện thoại tắt đi . Đồng thời, anh cũng ấn luôn nút nguồn, kéo màn hình thành một màu đen, không còn ai có thể làm phiền mình nữa. Cứ như thế, Tô Hỷ Lai một mặt thẫn thờ đi về phía sô pha ở bên ngoài phòng khách. Xem chừng, tối hôm nay anh phải ngủ ở bên ngoài thêm một lần nữa.
Sáng hôm sau, bầu không khí trong nhà vẫn rất nặng nề. Bà Mẫn nhìn thấy con gái của mình không có ăn sáng, đã mang theo cặp xách đi ra khỏi nhà, liền không khỏi gọi với lại.
“Nhiễm Từ, con không ăn chút gì sao?”
Trong lòng đang rất buồn bực, Triệu Nhiễm Từ cũng không muốn ăn. Cô chỉ đơn giản đáp lại.
“Mẹ, công ty có việc, con cần phải đi làm sớm. Lát nữa trên đường đi làm con sẽ ghé mua bánh mì, ăn tạm là được rồi!”
Nói xong, cô cũng không có dừng lại, liền trực tiếp bước ra khỏi nhà. Thấy Triệu Nhiễm Từ dự định ngồi lên xe máy chạy đến công ty, Tô Hỷ Lai liền gấp, anh vội vàng đuổi theo phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361609/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.