Nhìn những dấu vết lưu lại trên giường, Tô Hỷ Lai cảm giác đầu óc của mình vẫn còn có chút mơ hồ.
Sáng hôm nay, Trịnh Tố Trinh đã rời đi từ sớm, nên trong phòng chỉ còn lại một mình anh. Vừa mới bước xuống giường, tiếng chuông điện thoại không biết từ đâu vang lên. Tìm mãi, anh mới phát hiện ra chiếc điện thoại đã bị đánh rơi ở dưới chân giường.
“A lô, anh nghe đây, em gọi cho anh có việc gì không?”
Nhìn thấy số điện thoại của Trịnh Tố Trinh gọi đến, trong lòng của Tô Hỷ Lai không khỏi có chút thất thần.
“Anh Hỷ Lai, đồ ăn sáng em đã chuẩn bị sẵn rồi đó. Hôm nay công ty có việc, nên em phải đến làm sớm. À, phải rồi! Hiện tại vị trí trưởng bộ phận an ninh của công ty đang trống, hay là em sắp xếp để cho anh làm chỗ đó nhé?”
Trịnh Tố Trinh vừa nói, vừa dặn dò anh liên tục. Trong khi đó, Tô Hỷ Lai cũng không biết mình có nghe hết nội dung của cuộc nói chuyện này hay không. Nhưng khi âm thanh của cô ngừng lại, ánh mắt của anh lại không khỏi nhìn về phía bầu trời xa xăm bên ngoài khung cửa sổ, khe khẽ thở ra một tiếng thật dài.
“Buồn làm chi em ơi, xót xa xin gửi cho trời…”
Tiếng chuông điện thoại lại lần nữa vang lên. Lần này, nhìn thấy trên màn hình điện thoại là hai chữ “Vợ Yêu” vô cùng bắt mắt. Trong giây phút đó, Tô Hỷ Lai cảm giác có chút hốt hoảng.
Anh vội vàng hít vào một hơi thật sâu, cố dặn mình phải thật bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361573/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.