Bởi vì cái bóng áo đen này lao đến quá nhanh, Trịnh Tố Trinh cũng không kịp phản ứng. Đợi cho đến lúc cô nghe được tiếng hét cảnh báo của Tô Hỷ Lai, thân hình cô đã bị người áo đen đụng trúng.
Cả người cô cứ như thế bị hất văng ra ngoài. Khi Tô Hỷ Lai kịp thời chạy tới, thì cô đã té ngã xuống đất, trên người còn có một chút vết máu chảy ra ngoài.
“Tố Trinh, em có sao không?”
Trong lúc hốt hoảng, Tô Hỷ Lai chỉ chăm chú ôm lấy Trịnh Tố Trinh vào trong người để kiểm tra. Anh cũng không có để ý đến, người áo đen kia lúc này đang đứng ở một góc bên trong con hẻm đối diện, ánh mắt chăm chú nhìn về phía bên này.
“Báo cáo, mục tiêu đã xác định! Hiện đang trong quá trình theo dõi, báo cáo hết!”
Cũng không biết người áo đen này đang liên lạc với ai. Nhưng sau khi nói thầm vào bên trong cổ áo, người áo đen này lại một lần nữa men theo bóng tối, tan biến vào trong màn đêm mịt mờ.
Mà lúc này, nhìn thấy bộ dáng hoảng hốt của Tô Hỷ Lai quan tâm đến mình, trên mặt của Trịnh Tố Trinh không khỏi hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
Chỉ có điều, vết thương làm cô khá đau, nên nụ cười này nhìn có vẻ hơi quái dị một chút.
“Em… em không sao!”
“Thật không?”
Kiểm tra trên người của cô không thấy bất kỳ vết thương nghiêm trọng nào, lúc này Tô Hỷ Lai mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng thấy cô nhăn mặt, nhíu mày, anh cũng thật lo lắng, không biết trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361572/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.