Chương trước
Chương sau
“Nếu tôi phát đoạn video này lên
mạng của trường, cậu đoán xem có thể gây nên chuyện gì nào?” Nữ sinh cầm điện thoại cười.
Từ video có thể thấy được là do bạn cùng phòng quay lén.
Nhưng mà tình huống hiện tại ai quay lén cũng không quan trọng, nếu như video thật sự phát lên
mạng, trong sạch của cô đều bị hủy hết.
Ý nghĩ đầu tiên của Khương Oánh
Oánh là xông lên cướp di động.
Thế nhưng vừa đến bên cạnh nữ sinh kia, một nữ sinh khác đứng bên cạnh đã túm lấy bím tóc của Khương Oánh Oánh, dùng sức kéo Khương Oánh Oánh ngã xuống đất.
“Khương Oánh Oánh, thấy cậu đáng thương như vậy tôi liền cho cậu một cơ hội, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ xóa đoạn video đi, như thế nào?” Nữ sinh cầm điện thoại đắc ý nói với
Khương Oánh Oánh.
“Được, chỉ cần cậu chịu xóa video, muốn tôi làm gì cũng được.” Sắc mặt Khương Oánh Oánh trắng bệch, không thể để đoạn video này bị tuồn ra được, nếu không đây sẽ là vết nhơ không thể xóa nổi trong
cuộc đời mình.
“Là cậu nói đấy nó, không phải tôi ép cậu.” Nét mặt của nữ sinh cầm điện thoại tươi cười như hoa, có thể thấy dáng dấp còn không tệ, nhưng khuôn mặt gian xảo khiến người
“Được, chỉ cần cậu chịu xóa video, muốn tôi làm gì cũng được.” Sắc mặt Khương Oánh Oánh trắng bệch, không thể để đoạn video này bị tuồn ra được, nếu không đây sẽ là vết nhơ không thể xóa nổi trong cuộc đời mình.
“Là cậu nói đấy nó, không phải tôi ép cậu.” Nét mặt của nữ sinh cầm điện thoại tươi cười như hoa, có thể thấy dáng dấp còn không tệ, nhưng khuôn mặt gian xảo khiến người
vậy?” Khương Oánh Oánh không hiểu được hỏi.
“Đồ đê tiện chính là một con chuột bị người ta đánh mà thôi, cậu hủy hoại danh tiếng của bọn tôi ở trường học, tôi chỉ trừng phạt cậu một chút, còn cần lý do sao?” Nữ sinh kia khinh thường nói, trong mắt của cô ta, Khương Oánh Oánh giống như một loài sinh vật cấp thấp.
Khương Oánh Oánh lắc đầu, bất lực ngồi dưới đất, nếu như không
đáp ứng yêu cầu kia, video bị lưu truyền bên trên mạng nội bộ của trường, bản thân sẽ bị video hủy mất.
Thế nhưng là quỳ xuống rồi để bị ảnh chụp, bị người khác lợi dụng, như vậy nỗi oan của mình càng không cách nào rửa sạch được.
Phải làm thế nào đây?
Khương Oánh Oánh cảm nhận được khoảnh khắc tuyệt vọng nhất trong cuộc đời, bởi vì cho dù chọn

lựa như thế nào, cuộc đời của mình đều sẽ rớt xuống đáy vực.
Khương Oánh Oánh cúi đầu khóc nức nở thì thấy một đôi giày của đàn ông đứng trước mặt mình.
“Xảy ra chuyện gì?” Thanh âm cực kỳ nghiêm khắc chất vấn.
Khương Oánh Oánh ngẩng đầu lên nhìn, là một khuôn mặt lạ lẫm.
“Anh là ai, chuyện này có quan hệ gì tới anh chứ? Nữ sinh khinh
thường đánh giá người đi tới, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, cũng
không nhìn xem mình là loại người
Ngoại trừ nữ sinh này, những người xung quanh đều dùng ánh mắt kinh ngạc để nhìn, bởi vì anh ta mở cửa xe Lamborghini đi đến, rất dễ hấp dẫn ánh mắt.
Người đi tới chính là Hàn Tam Thiên, tuy chưa cùng Khương đánh Oánh gặp mặt qua nhưng mà có nhìn thấy trên điện thoại di động của
Hà Đình nên anh đã nhớ dáng vẻ
của Khương Oánh Oánh, chỉ là bản
thân không nghĩ tới lúc này mới vừa tới của trường học đã thấy Khương Oánh Oánh bị người khác bắt nạt.
“Khương Oánh Oánh? Anh là Hàn Tam Thiên.” Hàn Tam Thiên vươn tay ra với Khương Oánh Oánh.
Hàn Tam Thiên!
Khương Oánh Oánh có nghe Hà Đình nhắc tới, hôm nay ông chủ của bà sẽ đến trường học, giúp Khương
Oánh Oánh xử lý phiền phức.
Nhưng mà trong tưởng tượng của Khương Oánh Oánh, ông chủ không phải là những người trung tuổi hay sao, tại sao lại trẻ như vậy? Hơn nữa còn là một anh chàng đẹp
trai.
“Anh... anh là anh Tam Thiên” Khương Oánh Oánh không thể tin được hỏi.
Hàn Tam Thiên cười cười nói: “Không phải là giả, đứng lên
đi."
Sau khi kéo Khương Oánh Oánh về phía sau, Hàn Tam Thiên hỏi: “Xảy

ra chuyện gì?”
“Cậu ấy, trong điện thoại di động của cậu ấy có video cảnh em thay đồ, là bạn cùng phòng của em lén quay.” Khương Oánh Oánh trả lời.
Mặt mũi Hàn Tam Thiên cứng lại,
âm thanh lạnh lùng: “Đưa di động
“Anh cho rằng mình là ai chứ, muốn tôi đưa tôi phải đưa ngay sao, cho
mình là cái thá gì, tôi không đưa anh có thể làm gì được?” Dáng vẻ
của nữ sinh kia kiêu ngạ
đầu lên.
Hàn Tam Thiên quay đầu nhìn về phía Khương Oánh Oánh: “Nếu như không thể học ở nơi này, anh đổi
trường cho em.”
Đám người còn chưa hiểu lời Hàn
Tam Thiên nói là có ý gì,
Hàn Tam Thiên đột nhiên bóp chặt cổ của nữ sinh kia: “Ở trước cổng trường đánh nhau, ảnh hưởng gây ra không quá lớn, nếu như cô không thành thành thật thật một chút, vậy tôi liền tha cho cô một mạng.”
Nữ sinh hoàn toàn không nghĩ tới Hàn Tam Thiên sẽ đánh mình, hơn nữa còn là trước mặt của bao nhiêu người lớn gan làm bậy.
“Anh.. thả tôi ra, có biết tôi là ai hay không?” Nữ sinh nghiến răng nghiến lợi nói.
“Cô là ai không quan trọng, quan trọng chính là không nên trên vào tôi.” Hàn Tam Thiên nói xong thì rút tay về, đẩy nữ sinh đứng ở phía trước ra rồi giật lấy điện thoại.
Đoạn video trên điện thoại vừa lúc dừng ở giao diện kết thúc, Hàn Tam Thiên trực tiếp xóa video, sau đó ném điện thoại xuống đất dẫm nát.
“Tôi còn chưa rời khỏi, cô nếu có gì bất mãn, cứ thoải mái đến tìm tôi.”
Hàn Tam Thiên nói với nữ sinh sau đó mang theo phương Oánh Oánh đi về phía Lamborghini.
“Anh.. anh ta vậy mà lái xe thể
thao!”
“Xe này là của anh ta? Đây chính là Lamborghini đấy.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.