Những lời này của Hàn Tam Thiên khiến cho nhà họ Tưởng nổ tung lên rồi.
Tuy rằng bao cả khách sạn này là dùng danh nghĩa của Hàn Tam Thiên, nhưng có ai không biết đây là tiền của Tô Nghênh Hạ cơ chứ? Lấy năng lực của một kẻ vô dụng như Hàn Tam Thiên, sao có thể làm được chuyện này.
"Hàn Tam Thiên, ở chỗ này cậu không có tư cách nói chuyện, cẩn thận cái miệng thối của cậu đấy."
"Cậu tính là cái thá gì cơ chứ, thế mà dám nói ông nội không có tư cách."
"Bám váy phụ nữ lâu đến mức tưởng
mình là nhân vật chính luôn sao, mẹ nó sao cậu không tự đái một bãi rồi tự soi xem mình có cái đức hạnh gì đi."
Mấy người họ hàng chỉ vào Hàn Tam Thiên hùng hùng hổ hổ nói.
Vẻ mặt Tưởng Thăng cười lạnh đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên, nói:
"Hàn Tam Thiên, cậu tưởng cậu là cái thái gì chứ? Từ lúc nào mà ngay cả mình là ai cậu cũng không tự mình hiểu lấy nữa
vậy?"
"Tô Nghênh Hạ, ông không muốn nhìn thấy kẻ vô dụng này ở buổi gặp mặt ngày hôm nay. Cháu để cho cậu ta cút đi."
Tưởng Hoành nói với Tô Nghênh Hạ, ở trong mắt ông ta, Hàn Tam Thiên là đồ không biết tốt xấu, cầm tiền của nhà họ Tô rồi đến diễu võ dương oai trước mặt ông ta, đây không phải là một trò đùa hay sao?
"Ông ngoại, việc này cháu không làm chủ được."
Sắc mặt Tưởng Hoành trầm xuống, nói:
"Ý của cháu là gì? Chẳng lẽ nhà họ Tô còn đến lượt kẻ vô dụng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685399/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.