Ai có khẩu khí lớn như vậy?
Cái túi mười ngàn tệ, nói tặng là tặng?
Hai người Tưởng Uyển và Liễu Trí Kiệt đồng thời quay đầu lại, khi bọn họ nhìn thấy chủ nhân của giọng nói ấy, sắc mặt ngay lập tức thay đổi.
Đường Tông!
Sao có thể là Đường Tông được!
Vì sao anh ta lại xuất hiện ở chỗ này.
Hồi sáng Tưởng Uyển còn khoác lác nói
Liễu Trí Kiệt là bạn của Đường Tông, bây giờ Đường Tông xuất hiện rồi, sao giấy có thể gói được lửa chứ?
Tô Nghênh Hạ đã nhìn thấy Đường Tông thông qua ảnh, cho nên cô ấy nhận ra anh ta. Còn về chuyện vì sao Đường Tông muốn đưa mấy cái túi kia cho cô, nguyên nhân thì cô cũng có thể đoán được, nhất định là có liên quan đến Hàn Tam Thiên.
Chẳng lẽ Hàn Tam Thiên cố tình sắp xếp Đường Tông xuất hiện ở chỗ này sao?
Ngay cả người như Đường Tông mà anh ấy cũng có thể tùy tiện sai bảo sao?
Nhưng ý nghĩ này của Tô Nghênh Hạ đã sai rồi, bởi vì Đường Tông cũng không phải là do Hàn Tam Thiên tìm đến, chỉ là do ngẫu nhiên gặp được mà thôi.
Còn về chuyện tùy tiện sai bảo, thì đây là sự thật.
"Tổng giám đốc Đường, ngài, sao ngài lại đến đây vậy."
Liễu Trí Kiệt khúm núm nói.
Đường Tông ngay cả nhìn cũng không
thèm liếc mắt nhìn Liễu Trí Kiệt một cái, ngay lập tức đi đến trước mặt Tô Nghênh Hạ, nói:
"Cô Tô, trong cái trung tâm thương mại này, nếu như cô thích thứ gì, đều có thể tùy tiện lấy."
Tô Nghênh Hạ đã đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685385/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.