Tưởng Uyển nhìn ảnh chụp trên điện thoại, trong lòng nảy sinh tính toán, đưa tới trước mặt Tô Nghênh Hạ, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Cho em xem này, đây là người tài giỏi nhất hiện giờ của huyện Bân, em hẳn là từng nghe tên của anh ta rồi nhỉ, Đường Tông, Liễu Trí Kiệt là bạn của anh ta đó."
Lời nói khoe khoang thổi phồng quá mức này ngay cả Liễu Trí Kiệt cũng hơi đỏ mặt rồi, với địa vị của gã, làm sao có thể là bạn của Đường Tông chứ. Tưởng Uyển vì muốn chém gió, thực sự là cái gì cũng nói ra được.
Có điều Tô Nghênh Hạ cũng không quen biết Đường Tông, chuyện này sẽ không bị người khác vạch trần.
Nhưng khi Tô Nghênh Hạ nhìn thấy tấm ảnh, căn bản không để ý Đường Tông, mà là bóng lưng kia lại khiến cô ngẩn
người.
Sau khi trải qua chuyện hoàng tử dương cầm, Tô Nghênh Hạ có ấn tượng rất sâu với bóng lưng của Hàn Tam Thiên, có thể nói là đã khắc vào cốt tủy. Lúc này, bóng lưng trên tấm ảnh khiến cô cảm thấy vô cùng quen thuộc, không phải Hàn Tam
Thiên thì còn là ai được nữa!
Thấy Tô Nghênh Hạ ngây ngẩn, Tưởng Uyển còn tưởng đã có bị dọa cho sợ rồi, cười nói: "Thực ra kiểu nhân vật lớn thế này, trong quan hệ riêng tư thì tính cách vẫn rất tốt. Trước đây còn mời tụi chị ăn cơm đó, là người tính cách rất hiền hòa, Có cơ hội chị giới thiệu cho em làm quen một chút."
Thấy Tưởng Uyển càng nói càng quá đà, Liễu Trí Kiệt xấu hổ đến luống cuống: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685381/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.