“Đừng sợ, tôi không tính toán với mấy người, nhưng tiếp theo sẽ không có may mắn như vậy đâu.”
Mấy bảo vệ liên tục cảm ơn, nhìn Hàn
Tam Thiên đi xa, mới nhẹ nhàng thở ra.
Nhà lớn nhà họ Hàn.
Ở loại địa phương như Yến Kinh này, biệt thự xa hoa không phải là cái gì phô trương cả, mà là căn nhà kiểu tứ hợp viện
trong ngõ nhỏ.
Bốn mặt tiền, tấc đất tấc vàng.
Có vườn hoa riêng, có hồ riêng, thậm chí sân trong còn có gốc cây lê Hải Nam đã mấy trăm năm.
Nam Cung Thiên Thu đang ngồi trên xích
đu dưới tàng cây, Viêm Quân đúng cách đó không xa.
“Không ra cái gì cả, đưa nó về rồi nhanh chóng ăn chơi đàng điếm?” Nam Cung Thiên Thu lạnh giọng nói.
Loại chuyện này, bình thường Hàn Quân cũng làm, nhưng Nam Cung Thiên Thu cho rằng gã đi mở rộng mạng lưới bạn bè, kết bạn nhiều, là cho nhà họ Hàn ngày càng phát triển.
Mà Hàn Tam Thiên không về nhà, mặc kệ là đi đâu, bà đều cho rằng anh đi ăn chơi.
“Ngày mai tôi sẽ đưa nó về nhà.” Viêm Quân nói
Nam Cung Thiên Thu nghe nói như thế, vẻ mặt không vui nhưng không có nói gì thêm. Viêm Quân ở nhà họ Hàn có địa vị không tầm thường, tuy rằng ngoài mặt là vệ sĩ nhà họ Hàn nhưng sự tồn tại của ông, ngay cả Nam Cung Thiên Thu cũng không dám tùy tiện chỉ trích.
Nam Cung Thiên Thu rất rõ ràng, nhà họ Hàn có ngày như hôm nay, ở đằng sau Viêm Quân có rất nhiều thế lực, trước kia khi ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685278/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.