Hàn Tam Thiên phát hiện Thiên Linh Nhi đi chân đất đứng ở bên ngoài, may mà đây là buổi sáng, ánh nắng mặt trời chưa
nướng mặt đất, không thì chân của cô đứng một lát có thể bôi mỡ.
"Cô lớn à, ngay cả giày cô cũng không mua nồi hả?" Hàn Tam Thiên cười hỏi.
"Đúng vậy, anh tính tặng tôi à?" Thiên Linh Nhi đúng lý hợp tình nói.
Hàn Tam Thiên nhún vai, nói: "Cô đi đều là hàng hiệu, tôi tặng không nổi."
"Hừ, anh cho cô đây là cái loại người đó hả? Như vậy đi, em tặng anh một chiếc xe, anh tặng em một đôi giày, không quá đáng đúng không?" Thiên Linh Nhi nói.
"Được, quyết định như thế đi."
Thiên Linh Nhi nói xong, chạy vào trong nhà, cuối cùng cũng lại tìm được cơ hội, nhưng vì tránh cho Hàn Tam Thiên từ chối, cho nên ngay cả cơ hội cự tuyệt cô cũng không cho.
Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười, tính tình của cô công chúa này thật ra rất tốt, nhưng có đôi khi cũng có vẻ hơi bá đạo.
Đến trong phòng khách, Thiên Vương Thịnh đang nấu trà, vẫy tay với Hàn TamThiên.
Ông cụ Thiên rất chú trọng uống trà, mà yêu cầu với lá trà cũng rất cao, rót cho Hàn Tam Thiên một tách, Hàn Tam Thiên một ngụm uống cạn sạch.
"Mùi vị thế nào?" Thiên Vương Thịnh hỏi.
"Giải khát." Hàn Tam Thiên không hiểu biết nhiều về mặt trà, đương nhiên không dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt người như Thiên Vương Thịnh.
Thiên Vương Thịnh trừng mắt liếc Hàn Tam Thiên, nói: "Phung phí của trời, cậu
vẫn là uống nước lọc đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685256/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.