Thiên Vương Thịnh hiền từ sờ đầu Thiên Linh Nhi, nói: "Con chính là người nhà họ Thiên chúng ta, cậu ta có giỏi, có thể giỏi tới cỡ nào, sao trong thành phố Thiên Vân có người mà con không xứng cơ chứ."
Thiên Linh Nhi được những lời an ủi này khiến tâm trạng tốt hơn một chút, cả cái thành phố Thiên Vân, nhà họ Thiên mới là nhà có địa vị cao nhất. Cô muốn tìm chồng, đều có thể nhồi đầy con sông vây quanh thành phố, sao có thể có người mà cô không xứng với cơ chứ.
"Ông nội, ông làm học trò của anh ấy
không?" Thiên Linh Nhi cười nói.
Vẻ mặt Thiên Vương Thịnh cứng ngắc, không ngờ Hàn Tam Thiên lại nói chuyện này cho Thiên Linh Nhi, đây không phải là cố ý muốn khiến ông mất mặt à?
"Ông nội, chính ông từ nhỏ đã dạy con, làm người không thể nuốt lời đó." Thiên Linh Nhi nói.
Thiên Vương Thịnh cắn răng, sau đó gật đầu.
"Làm."
Trong miệng Thiên Linh Nhi truyền ra tiếng cười như chuông bạc, ông nội bài thầy, đây là tin tức lớn ở thành phố Thiên Vân đó.
"Nhóc con, con phải giữ bí mật cho ông nội, nếu không, cái khuôn mặt già nua của ông còn đặt đâu cho được nữa." Thiên Xương Thịnh nhắc nhở nói.
"Vâng, nhưng ông cũng phải giúp con tạo nhiều cơ hội gặp mặt với Hàn Tam Thiên, không thì một cô gái như con, cũng chẳng thể cứ mãi chủ động hẹn anh ấy đúng không." Thiên Linh Nhi nói.
"Nói rồi đó."
Già trẻ cấu kết với nhau làm việc xấu, đạt thành hiệp nghị, còn cố ý ngoéo ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685248/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.