Trong phòng, Thiên Vương Thịnh nhìn Hàn Tam Thiên từ trên xuống dưới, càng xem càng hài lòng, quả là người được chọn hoàn mỹ làm cháu rể của ông, chỉ tiếc, người như vậy, thế mà lại đến nhà họ Tô ở rể.
Ánh mắt Thiên Vương Thịnh khiến cả người Hàn Tam Thiên nổi da gà, vội vàng nói: "Ông nhìn chằm chằm vào cháu làm gì, tuổi cũng không ít rồi không có sở thích đặc biệt gì chứ."
"Tên khốn nhà cậu, nói nhảm cái gì đó, sao ông cụ tôi đây có thể có ý gì với cậu." Thiên Vương Thịnh trừng mắt nhìn Hàn
Tam Thiên nói.
"Này này này, ông có thể kính trọng thầy giáo chút không thế, đây là thái độ nói chuyện với thầy của ông hả?" Hai tay Hàn Tam Thiên chống nạnh, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Thiên Vương Thịnh, anh cũng chưa quên cái chuyện bái làm thầy kia đâu.
Thiên Vương Thịnh sửng sốt, nét mặt già nua hơi hơi đỏ lên.
"Ông là chủ nhà họ Thiên, nhân vật tại to
mặt lớn đứng đầu ở thành phố Thiên Vân chúng ta, bãi nước miếng trên mặt đất kia,
mùi vị cũng không thơm đâu." Hàn Tam
Thiên cười nhắc nhở nói.
Vẻ mặt Thiên Vương Thịnh có thể nói cực kỳ xuất sắc, âm u khó lường, còn sắp vặn vẹo thành một cục.
"Chẳng lẽ cậu còn muốn một bó tuổi như tôi dâng trà bái thầy với cậu?" Thiên Xương Thịnh khó chịu nói.
"Thế thì không cần, nhưng mà ông phải nhớ, cháu là thầy của ông là được." Hàn Tam Thiên nói. Cái chuyện dâng trà bái thầy quá đáng như vậy, anh đương nhiên sẽ không làm, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685247/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.