Đến nội thành, Đường Thanh Uyển cảm thấy không yên trong lòng. Lớn tầm tuổi này, số lần cô bé đến đó cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Sau khi ngồi trên xe, Đạo Thập Nhị nói một câu làm Mặc Dương muốn phun máu.
"Làm ông chủ mà còn đi con xe nát này sao?"
Hàn Tam Thiên cười phá lên, mặt Mặc Dường như gan lợn. Trừng mắt nhìn Hàn Tam Thiên đang chế giễu ông.
Trở lại nội thành, trong khi chọn nhà, lo lắng phương tiện đến trường cho Đường Thanh Uyển nên Hàn Tam Thiên bỏ ra một số tiền lớn mua một căn nhà gần trường học, hơn nữa còn đứng tên Đao Thập Nhị.
Đạo Thập Nhị cảm thấy nếu anh ta đã làm việc cho Hàn Tam Thiên vậy mọi thứ là điều đương nhiên, cho nên chưa nói câu cảm ơn nào.
Dành ra một số tiền không cần thiết, để Đao Thập Nhị và đứa con gái chuyển nhà
luôn trong ngày.
Khi Hàn Tam Thiên và Mặc Dương rời đi, Đạo Thập Nhị tự mình đưa họ đến thang máy làm Hàn Tam Thiên hơi bất ngờ.
Cả quá trình Đào Thập Nhị chưa nói câu cảm ơn nào, không ngờ trước khi đi người này vẫn còn chút kiến thức của người lương thiện.
"Anh không cần cảm ơn tôi, chỉ cần làm việc thật tốt, sau này sẽ có thêm ưu đãi cho anh." Hàn Tam Thiên nói.
"Có tiền mặt không?" Đạo Thập Nhị hỏi.
Hàn Tam Thiên kinh ngạc nhìn Đao Thập Nhị, nói: "Có, làm gì?"
"Không có tiền ăn cơm."
Ặc, không phải đi cảm ơn, mà là đuổi theo để đòi tiền, chắc sợ bị Đường Thanh Uyển nhìn thấy.
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685207/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.