Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ ngồi ngoài phòng khách. Trong phòng bếp không ngừng truyền ra tiếng của nồi niêu xoong chảo, đôi khi còn có khói dày đặc xen lẫn tiếng thét chói tai của Thẩm Linh Dao. Nhưng mà cô đã yêu cầu Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ đợi ở phòng khách rồi, cho dù Tô Nghênh Hạ lo lắng thế nào nhưng cũng chỉ có thể lo lắng suông.
“Không vào xem thật sao? Anh sợ cô ấy sẽ đốt luôn căn nhà này ấy.” Lại là một làn khói dày đặc, ngồi trong phòng khách mà
cũng cảm thấy nghẹt thở, Hàn Tam Thiên hận không thể mang mặt nạ phòng độc vào.
Vẻ mặt Tô Nghênh Hạ xuất hiện sự lo lắng, đứng lên quát: “Thẩm Linh Dao, cậu đang phát động thế chiến thứ ba đó hả?”
Đi đến cửa phòng bếp, nhìn vào bên trong chỉ thấy một đống hỗn độn. Cả người Thẩm Linh Dao nhếch nhác dính đầy dầu mỡ, nhìn chẳng khác gì một bà điên.
Nhìn thấy hai người, cô lúng túng nói: “Không phải tớ đã dặn hai người ngồi chờ
phòng khách rồi sao? Mau ra ngoài đi,
đừng qua đây xem tớ nữa.”
Tô Nghênh Hạ bất đắc dĩ thở dài, nói: “Làm không được thì thôi, cần gì phải miễn cưỡng bản thân chứ. Cậu muốn làm đến khi cháy luôn ngôi nhà này thì mới cam tâm đúng không?”
“Ai nói tớ không làm được. Tớ đã nấu xong một món rồi, chút xíu nữa thôi là có thể ăn cơm rồi.” Thẩm Linh Dao một tay chống nạnh, kiêu ngạo chỉ vào thứ đen thui gì đó đang để trên đĩa, hoàn toàn nhìn không ra đây là món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685178/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.