mắt sao? Về sau phải lấy tiếp, cũng không thể lấy ít hơn lúc trước, tôi rất muốn nhìn
xem cô ta dám làm gì tôi.”
Tô Quốc Lâm đứng lên nói với họ hàng nhà họ Tô: “Mọi người yên tâm đi, Hải Siêu bây giờ là phó giám đốc. Tô Nghênh Hạ sao dám gây khó dễ cho chúng ta.”
Tô Hải Siêu mỉm cười, nói: “Lần này cho vay tới tận một tỷ, nếu chúng ta không lấy được chút tiền mang về nhà thì thực xin lỗi liệt tổ liệt tông nhà họ Tô rồi. Mọi người yên tâm đi, cháu sẽ bảo vệ mọi người, ả gái điếm này nếu dám gây khó dễ cho mọi người, cháu sẽ khiến cô ta đẹp mặt.”
“Hải Siêu, chúng ta chỉ có thể dựa vào
cậu thôi.”
“Dựa vào địa vị của cậu ở trong lòng bà cụ, Tô Nghênh Hạ có là cái thá gì chứ.”
“Đúng vậy, cô ta chỉ là một đứa con gái, sao có thể so với Hải Siêu được.”
Trở lại văn phòng, mặt của Tô Nghênh Hạ trầm lặng như nước, thật sự không ngờ rằng bà cụ thể nhưng lại dùng phương thức này để bóp cổ của cô.
Tô Hải Siêu trở thành phó giám đốc, với lại bà cụ còn như có như không cố ý bảo cô có vấn đề gì thì bàn bạc với Tô Hải
Siêu. Đây rõ ràng là “qua cầu rút ván”.
“Đến khi nào thì bà mới có thể nhận ra Tô Hải Siêu không thích hợp làm chủ tịch. Chẳng lẽ việc công ty phá sản không quan trọng với bà sao?”
Chuẩn bị tới giờ tan tầm, Tô Nghênh Hạ lại nhận được điện thoại của Thẩm Linh Dao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685177/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.