Chương trước
Chương sau
Một tổng giám mục Hồng Y trong bí cảnh ở phương Tây xa xôi mở mắt ra, lạnh lùng nói với sáu giáo chủ Hồng Y ngồi trước bàn: “Người đến phương Đông thăm dò động phủ đã bỏ mình rồi, xem ra động phủ kia cũng có cao thủ của phương Đông chú ý, tôi muốn mọi người tự mình dẫn người đến Nam Dương, động phủ kia là do cao thủ siêu cấp để lại, có ý nghĩa quan trọng với Tòa Thánh chúng ta, nhất định không thể có sơ suất gì được”.
Tổng giám mục Hồng Y ngồi trên ghế chủ vị, Quang Minh Thánh Lực trên người cuồn cuộn như biển lớn, gần như vượt qua Nhân Tiên chín phần chín trên thế gian, chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Địa Tiên cảnh.
Mà mấy giáo chủ Hồng Y ngồi bên dưới cũng đều có thực lực Nhân Tiên hậu kỳ, dưới tình huống Giáo hoàng của Tòa Thánh chưa ra ngoài, mấy người bọn họ và đội trưởng của đội kỵ sĩ chính là chiến lực mạnh nhất của Toà Thánh.
“Tổng giám mục Ford, chuyến này để tôi đi cho!”, một giáo chủ Hồng Y đứng dậy cúi người nói.
“Vernal, tôi sẽ sắp xếp bốn kỵ sĩ vàng đi cùng với anh, chuyện này chỉ được thành công không được thất bại, chuẩn bị đi, nửa tháng sau xuất phát”, tổng giám mục Ford nói với Vernal: “Gần đây Thánh cảnh của chúng ta mở ra nhiều lần, đã tốn không ít tài nguyên, đưa năm người các anh ra khỏi Thánh cảnh đã là giới hạn rồi, nếu thất bại, anh phải tự mình nhận lỗi với Giáo hoàng!”
“Vâng!”

Sau khi giải quyết cao thủ của Tòa Thánh xong, Lâm Ẩn không xen vào chuyện ở đây nữa.
Sau khi cao thủ của nhà họ Mã nhận được tin tức, chủ nhà họ Mã tự mình dẫn người chạy tới, trực tiếp dẫn thị trưởng của Dốc Mã Long đi, có thể tưởng tượng rằng những gia tộc lớn nhỏ phục tùng thị trưởng này sẽ gặp phải chuyện gì.
Mà Dốc Mã Long, thậm chí là cả Nam Dương cũng đều sôi trào.
“Dốc Mã Long của Nam Dương xuất hiện tiên nhân!”
Một video được tung lên mạng, kiếm quang và ánh mặt trời chạm vào nhau, còn có trận nổ vô cùng lớn ở cách đó không xa đều bị quay lại rõ ràng.
Có thể mơ hồ nhìn thấy hai bóng người trên trời cao, nhưng trên hai bóng người đều có ánh sáng mơ hồ bao phủ, trong video hoàn toàn không thấy rõ bọn họ trông ra sao.
Thời gian chiến đấu rất ngắn, chỉ có hai ba phút đã bị kết thúc bởi một luồng kiếm quang sáng rực.
Tuy bài post này vừa xuất hiện đã bị nhà họ Mã kết hợp với nước Mã Lai phong toả, nhưng người thời nay thật sự quá đông, không chỉ là dân chúng của nước Mã Lai còn có không ít người đến du lịch.
Những du khách này đâu cần quan tâm đến lệnh cấm gì đó, trực tiếp chia sẻ cho bạn bè thân thích hoặc chia sẻ lên mạng luôn.
Cả internet đều như muốn nổ tung.
“Ông trời ạ, tôi nhìn thấy cái gì đây?”
“Thần tiên ma quỷ? Rốt cuộc phương Đông có tồn tại gì vậy?”
“Thế giới người thường chúng ta nhìn thấy là thế giới thật sao?”
“Mọi người có thấy gì không, trong vụ nổ kia là một chiếc máy bay đó?”
Điện thoại mấy du khách này sử dụng cũng không có camera chuyên nghiệp, không có ảnh chụp độ nét cao, nhưng dù thế vẫn không ngăn được sự nhiệt tình của bọn họ.

Chẳng mấy chốc trên internet của Long Quốc cũng xuất hiện video này, video này nhanh chóng leo lên top một của các bảng tìm kiếm, mấy ngôi sao vốn đang muốn tự lăng xê bản thân trực tiếp trợn tròn mắt, hot search tốn mấy trăm nghìn để mua bị đẩy xuống dưới, scandal của mấy ngôi sao này hoàn toàn không có ai quan tâm, đều đi chú ý đến chuyện này.
“Trên đời này làm gì có thần tiên, đều là cắt ghép cả!”, một ngôi sao bất mãn bình luận trên Weibo, rõ ràng là không vui vì chuyện chiếm hot search này.
Mấy ngôi sao khác cũng đều bấm like.
Dân mạng của Long Quốc cũng không biết là thật hay giả, chỉ ôm tâm trạng hóng hớt mà thôi.
“Rốt cuộc cái này là thật hay giả vậy?”
“Trông giống hiệu quả đặc biệt của máy tính, đừng nói là chiêu tuyên truyền của phim mới nào nhé”.
“Khỉ gió, bạn tôi đang du lịch ở Mã Lai, bây giờ điện thoại và máy ảnh đều bị tịch thu, còn không biết khi nào được về đây”.
Náo nhiệt liên tục kéo dài đến đêm khuya, dân mạng chia làm hai nhóm tranh cãi với nhau, đa số người đều hoàn toàn không tin, xì mũi coi thường, chỉ có một vài người cố chấp nói đây là thật.

Lúc trên mạng vô cùng ồn ào, Lâm Ẩn đã dẫn Thi Anh Hào và Mã Giáp đến hang núi.
Có Mã Giáp dẫn đường, tốc độ của mấy người bọn họ cũng không chậm, chỉ mất nửa ngày đã đến nơi cách hang núi không xa.
Nhưng khác với tưởng tượng của bọn họ, trong hang núi có rất nhiều người bình thường, cũng có một ít võ giả, nhưng thực lực đều rất yếu, người mạnh nhất cũng chỉ có tu vi bảng địa.
“Chuyện gì thế này?”
Lâm Ẩn nhíu mày, có nhiều người bình thường ở đây như vậy, bọn họ hành động cũng không tiện.
“Tôi cũng không biết nữa”.
Mã Giáp cũng tỏ vẻ mờ mịt nói: “Trước kia lúc tôi tới, trong phạm vi mười dặm quanh hang núi này đều có sương mù dày đặc, người bình thường hoàn toàn không vào được, lúc đó tôi vào vẫn còn là cảnh giới bảng Thiên, suýt chút chết trong rừng cây”.
“Nhưng không biết bây giờ vì sao sương mù bên ngoài lại tan hết, chỉ còn lại sương mù trong hang”.
“Đi thôi, chúng ta đi xem thử trước”, Lâm Ẩn cau mày đi về phía trước.
Mã Giáp và Thi Anh Hào vội đuổi theo.
“Không thể vào trong hang núi kia được”.
Người vây quanh bên ngoài cũng nhìn thấy ba người Lâm Ẩn, thấy bọn họ đi vào trong hang núi, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp tốt bụng nhắc nhở: “Trong hang núi này đều là sương mù dày đặc, dù là mấy người có trang bị chuyên nghiệp như chúng tôi cũng không dám đi vào, các người không mang theo gì cả, đi vào mà lạc đường thì chỉ có một con đường chết thôi”.
Nói xong, cô gái nhìn chằm chằm vào mặt Lâm Ẩn, rõ ràng là bị dung mạo của anh làm ngạc nhiên.
“Noãn Noãn, em nói với bọn họ làm gì, bọn họ muốn chết thì cho bọn họ vào đi”, một người đàn ông mặc vest già dặn, vẻ mặt kiêu ngạo không hài lòng nói.
Anh ta theo đuổi Trần Noãn Noãn rất lâu rồi vẫn không được đáp lại, nhưng bây giờ Trần Noãn Noãn lại nhìn trộm một tên ẻo lả, là chuyện anh ta không thể chấp nhận được.
Trần Noãn Noãn hoàn toàn không quan tâm đến anh ta, mà nghiêm túc nói với Lâm Ẩn: “Tuy tôi không biết các anh đi đến đây bằng cách nào, nhưng hang núi này là hang Sương Mù nổi tiếng ở đây, từ trăm năm trước đã đồn rằng bên trong có kho báu, có không ít nhà thám hiểm nổi tiếng thế giới đi vào bên trong, nhưng cũng không có ai trở về, có lẽ các anh có chút bản lĩnh, nhưng mong các anh quý trọng tính mạng của mình”.
“Ha hả!”
Mã Giáp cười to ra tiếng để lộ hàm răng vàng của mình, hờ hững nói: “Cô nhóc tốt bụng đấy, nhưng câu này cô nói sai rồi, thật ra có người vào trong đã đi ra đấy”.
“Hả?”
Trần Noãn Noãn ngạc nhiên nhìn Mã Giáp: “Là ai? Từ mười năm trước nhà họ Trần của cháu đã chú ý đến hang Sương Mù, vì sao chúng cháu chưa từng nghe nói có người đi ra ngoài?”
“Đương nhiên các cô chưa từng nghe nói tới rồi”, Mã Giáp lắc đầu nói: “Vì người đi ra từ trong hang Sương Mù chính là tôi, mấy năm nay tôi đã ra vào hang Sương Mù mấy chục lần rồi, nhưng đối với những người thường như các cô, thật sự rất khó bước vào đó”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.