Lâm Ẩn hứng thú nhìn Cổ Nguyên, khoảng thời gian này tiếp xúc, anh phát hiện cậu nhóc Cổ Nguyên này thật sự bảo vệ chị mình rất kỹ, bình thường thì rất nhát gan, nhưng khi có người dám có ý định với chị mình, anh ta nhất định sẽ xù lông.
“Nhóc con, cậu có biết mình đang nói chuyện với ai không?”
Chu Phong lạnh lùng nói, khi nãy hắn còn sợ không thể lấy lòng Kỷ Yên Nhiên, nhưng bây giờ bị Cổ Nguyên sỉ nhục như thế, hắn cũng không quan tâm đến người đẹp nữa. Nếu bị sỉ nhục đến vậy còn không ra tay, thì hắn còn mặt mũi nào đặt chân ở Nam Dương nữa.
“Tiểu Phong, đừng càn quấy”.
La Quyền nhíu mày quát to: “Các vị, chúng tôi đặc biệt được Thanh Môn mời đến, có quyền ưu tiên, nếu các vị cảm thấy hành động của chúng tôi không đúng thì có thể đi nói lí lẽ với Thanh Môn”.
Lúc này La Quyền thầm thấy ngạc nhiên, vì ông ta hơi không nhìn thấu mấy người trước mắt, mấy người khác nhìn qua như không có tu vi, nhưng chàng trai trẻ vừa lên tiếng có tu vi tới bảng Thiên. Chàng trai này trông còn nhỏ hơn Chu Phong mấy tuổi mà thực lực đã mạnh như thế, nói không chừng là cháu đích tôn của thế lực lớn nào đó.
Tuy không muốn đắc tội với thế lực lớn, nhưng nơi này là Nam Dương, ông ta thân thiết với Thanh Môn, cần gì phải sợ ai, chỉ không muốn rước phiền phức vào người thôi.
Hơn nữa nếu ông ta sợ hãi thì sau này còn lăn lộn ở Nam Dương thế nào đây?
“Khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632515/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.