Hai vị cao thủ mà Cao Thiên Lân mang theo vội vàng đứng chắn trước Cao Thiên Lân, ông Trần nhìn chằm chằm Lâm Ẩn rồi nhẹ giọng nói:
"Chuyện vừa rồi là do cậu nhà chúng tôi không hiểu chuyện, nên mới xúc phạm cậu. Xin cậu bỏ qua cho cậu nhà tôi lần này!".
Khi ông Trần nói câu này thì tất cả mọi người đều sững sờ.
Mọi người nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt khó tin.
Cậu thanh niên mà Thư Duyệt dẫn tới thật sự đã khiến cho người được nhà họ Cao ở Tứ Xuyên phái tới phải cúi đầu.
“Ông Trần, ông nói gì thế?”, Cao Thiên Lân nấp sau lưng ông Trịnh, hắn ta bẽ mặt hét lên.
"Tôi không tin cậu ta thật sự dám tấn công tôi, cho dù cậu ta là người có thực lực cao trong bảng Địa thì sao chứ? Chẳng lẽ nhà họ Cao lại sợ một tên thực lực bảng Địa hả!".
Sau khi Cao Thiên Lâm nói câu này thì tất cả mọi người đều náo động hẳn lên, chả trách chú của Cao Bằng không đánh lại người thanh niên trước mặt. Hóa ra cậu thanh niên lạnh lùng này lại là cao thủ bảng Địa.
Trình độ này chắc chỉ yếu hơn Bùi Thanh Y và Lâm Ẩn hay được nhắc tới thôi.
“Chắc cậu cũng không phải người tầm thường trong giới lánh đời, không biết cậu là đệ tự của ai?”, ông Trịnh chắn trước người Cao Thiên Lân nói, cậu ta trẻ tuổi mà thực lực lại mạnh mẽ như thế, chắc chắn phải là để tử của cao thủ nào đó.
Lâm Ẩn liếc nhìn ông Trịnh rồi nói: "Ông không xứng được biết”.
“Cậu...!”, ông Trịnh trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632316/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.