“Anh nói cái gì? Anh kêu cô cả Lâm ra ngoài gặp anh? Anh đúng là to gan!”, cô gái mặc đồ đen khinh thường liếc Lâm Ẩn: “Anh có biết cô cả Lâm ngồi trong xe có thân phận gì không?”.
Lâm Ẩn lạnh lùng hỏi: “Thân phận gì?”.
“Cái gì? Chẳng lẽ ngay cả tiếng tăm của cô cả Lâm mà anh cũng chưa từng nghe nói tới? Ngay cả tập đoàn Lâm thị Giang Bắc cũng không biết à?”, cô gái khinh thường nói: “Đúng là kẻ đáng thương, một người đàn ông có tay có chân còn muốn sống dựa vào nghề ăn vạ, ngay cả ăn vạ cũng không có mắt nhìn, không xem thử là ai đã dám lừa bịp tống tiền rồi à?”.
“Tôi chỉ cho đồ đàn ông vô dụng là anh một cơ hội cuối cùng thôi, lập tức cút ngay, nếu quấy rầy cô cả Lâm trên xe nghỉ ngơi thì anh chuẩn bị biến mất ở Ký Châu đi!”.
Cô gái mặc đồ đen khoanh tay, kiêu căng nhìn Lâm Ẩn.
Trong mắt cô ta, Lâm Ẩn và tài xế này cực kỳ ngu xuẩn, ăn vạ tống tiền lại ăn vạ đúng đoàn xe của cô cả Lâm, đúng là không sợ chết.
Ở Ký Châu, ai mà không biết tiếng tăm của cô cả Lâm chứ?
Cô cả Lâm Vô Tâm, phó tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị Giang Bắc, nhân vật số ba trên hội đồng quản trị, không chỉ nắm giữ của cải vô cùng to lớn, còn được rất nhiều chàng trai tài giỏi của Giang Bắc ngưỡng mộ nữa.
Lúc cô cả Lâm ở Thương Châu đã được khen ngợi là đệ nhất mỹ nữ, hai năm trước đi đến Ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632232/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.