Bên ngoài sân bay quốc tế Ký Châu, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng gọn gàng chậm rãi bước ra.
Lâm Ẩn đã đến Ký Châu, lần này anh đi đến một mình, không hề dẫn theo ai cả.
Diệp Hắc và Hoàng Thanh Sam cũng còn đang làm việc thay anh, cũng không đến đón máy bay.
Triệu Thừa Kiền vốn muốn đến đón Lâm Ẩn, nhưng bị anh ngăn lại.
Lâm Ẩn nhìn phố phường nhà lầu phồn hoa và con đường trống trải, cong môi nở một nụ cười lạnh.
Theo bình thường, anh đại diện nhà họ Lâm từ Thương Châu đến đây, người của nhà họ Lâm ở Ký Châu phải đến đón mới đúng.
Đây cũng là chuyện Tần Hằng Nguyệt từng nói.
Xem ra ở Ký Châu này thật không ai xem Lâm Ẩn anh ra gì.
Lâm Ẩn nhìn một vòng xung quanh, lại nhìn tài liệu trên điện thoại, đi tàu điện ngầm đến trung tâm của Ký Châu.
Trạm đầu tiên của anh là tổng bộ của tập đoàn Lâm thị ở Giang Bắc.
Đó là đế quốc thương mại của nhà họ Lâm ở Ký Châu, không chỉ có chuỗi sản nghiệp vô cùng to lớn trên thế thường, còn là nơi tập trung các tinh nhuệ của nhà họ Lâm.
Một ngày trước khi xuất phát, Lâm Ẩn đã được cụ bà bổ nhiệm thành giám đốc điều hành của tập đoàn Lâm thị Giang Bắc.
Nhìn từ thân phận bên ngoài, ở tập đoàn Lâm thị Giang Bắc này Lâm Hiên là số một, anh là số hai.
Nhưng trên thực tế, Lâm Ẩn vẫn chưa có đủ uy tín ở Giang Bắc.
Mười phút sau.
Lâm Ẩn đi ra khỏi trạm tàu điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632231/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.