Vào giây phút này, Lâm Huyền Đồ nhìn Lâm Ẩn chòng chọc với ánh mắt lạnh lùng.
Cách ăn nói ngạo mạn của Lâm Ẩn khiến cho ông ta cảm thấy tức giận vô cùng.
Trong mắt ông ta, chẳng qua Lâm Ẩn chỉ là một đứa cháu lang thang ở bên ngoài nhà họ Lâm mà thôi, lần trước đã bất chấp lý lẽ mà phế đi hai người lớn trong nhà họ Lâm, còn lần này, không ngờ lại dám nói sẽ phế đi người làm chú bảy như ông ta?
“Lâm Ẩn, cậu có biết mình đang nói gì không hả?”, Lâm Huyền Đồ lạnh giọng mà nói: “Cậu thật sự cho rằng tôi không dám làm gì cậu hay sao?”.
Trong lúc nói chuyện, người Lâm Huyền Đồ toát ra khí thế hung hãn, quần áo trên người không gió mà bay.
Ông ta thật sự đã tức giận rồi.
Nhưng ngặt nỗi có ba cao thủ như lão Ma ngồi ở nơi này nên ông ta lại chẳng dám tùy tiện ra tay, không nắm chắc phần thắng.
Nhất là vẻ thâm sâu khó dò như thể đến từ vực sâu hay địa ngục toát ra từ người Lâm Ẩn, khiến cho người khác không tài nào phán đoán nổi sức mạnh của anh.
Lần này xem như ông ta cưỡi hổ khó xuống rồi.
“Đương nhiên tôi hiểu mình đang nói gì”, Lâm Ẩn nói hờ hững: “Ông nghĩ rằng lấy danh nghĩa của nhà họ Lâm ở Lang Gia ra là có thể kềm chế được tôi sao?”.
“Tôi sẽ tự mình lên núi để nói chuyện cho ra lẽ với nhà họ Lâm, không đến lượt ông khoa tay múa chân ở nơi này đâu”, Lâm Ẩn nói hờ hững.
“Ngoài ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632192/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.