Lữ Duệ quan sát Trương Kỳ Mạt bằng ánh mắt xấu xa, xuất hiện suy nghĩ bất lương.
Gã cũng là một người ăn chơi đàng điếm, nhưng ở nơi nhỏ bé như huyện Giang Nguyệt thì chưa từng thấy người đẹp có khí chất xuất chúng như vậy bao giờ.
Hơn nữa, người đẹp thế này lại là bạn gái của một tên quê mùa đến từ nơi khác? Còn là một tên vô dụng bị người ta đánh tàn phế?
Đây đúng là đoá hoa lài cắm bãi phân trâu.
“Anh là ai? Đang nói gì đấy? Xin chú ý lời ăn tiếng nói của anh đi”, Trương Kỳ Mạt lạnh lùng nói, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Nhìn từ ánh mắt của tên Lữ Duệ này đã biết là một kẻ háo sắc rồi.
“Quý cô này nói chuyện khách sáo một chút nhé, đứng trước mặt cô là anh Lữ của huyện Giang Nguyệt chúng tôi, sau khi cô biết rõ thân phận của anh Lữ lại nói cũng không muộn đâu”.
Một tên đi theo bên cạnh Lữ Duệ kiêu căng nói.
Lâm Ẩn cười lạnh một tiếng, hờ hững nói: “Hồ Thương Hải, cho bọn họ một bài học đi”.
Nói xong, anh dắt Trương Kỳ Mạt đi về phía phòng bao Tẩm Viên.
“Ai cho bọn mày đi hả? Mẹ nó, anh Lữ tìm các người hỏi chuyện không nghe thấy sao?”.
Một gã tay sai của Lữ Duệ vội vàng xông lên, hùng hổ muốn ra tay với Lâm Ẩn.
Bốp!
Mấy tên cao to này vừa định ra tay với Lâm Ẩn, Hồ Thương Hải đã tiến lên một bước đánh tới hai đấm.
Hai đấm này tạo ra tiếng chấn động trầm đục, hai nên cao to dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632171/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.