"Láo toét! Thằng nhóc con anh dám nói năng như thế trước mặt sếp Lâm hả?".
Hồ Thương Hải giận dữ hét lên, ông ta trừng mắt nhìn anh Lữ.
Nếu không phải đang ở nơi công cộng thì ông ta đã muốn giết người rồi.
Đại trưởng lão Lâm Ẩn có địa vị thế nào chứ?
Ở những thành phố lớn như thủ đô, Lâm Ẩn chính ông lớn sừng sỏ, là nhân vật nổi tiếng mũi nhọn trong lĩnh vực kinh doanh, chính trị và quân sự. Ai gặp Lâm Ẩn mà không phải kính cẩn lễ phép cơ chứ?
Tên tuổi của Lâm Ẩn ở thủ đô đã được lan truyền khắp mười một tỉnh Giang Bắc của Long Quốc từ lâu rồi.
Thế mà ở cái huyện nhỏ bé này lại có người dám lớn lối kiêu ngạo trước mặt đại trưởng lão!
Anh Lữ sững sờ một lát, gã có hơi ngạc nhiên trước cơn tức giận đột ngột của Hồ Thương Hải.
Gã nheo mắt lại đánh giá Hồ Thương Hải đang đằng đằng sát khí trước mặt, rồi lại nghi ngờ quay sang nhìn Lâm Ẩn.
Sau đó trên mặt anh Lữ xuất hiện vẻ hài hước.
"Chà chà? Hai người định dọa Lữ Duệ tôi sao?", anh Lữ giễu cợt nói: "Nghe giọng nói của hai người thì có vẻ là người huyện ngoài tới nhỉ? Nghĩ trên người có vài đồng bạc thì có thể tỏ vẻ ông lớn ở huyện Giang Nguyệt này hả?".
"Còn dám dọa ông đây nữa, cũng không tự biết soi gương xem bản thân là cái thá gì?".
Lữ Duệ cười lạnh lùng nói, trong lòng gã vô cùng coi thường Lâm Ẩn và Hồ Thương Hải.
Theo như gã đoán thì Lâm Ẩn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632170/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.