Chương trước
Chương sau
“Cậu cả, cậu nói gặp phải hoạ lớn gì thế?”, vẻ mặt Triệu Hồng Dương hơi căng thẳng, còn đỏ lên vì thẹn.
“Ơ? Cậu cả nhà họ Triệu đến rồi sao? Có cô cả nhà họ Triệu nữa? Chuyện gì có thể khiến bọn họ tự mình xuất hiện thế?”.
“Không biết nữa! Hai… Hai tượng phật lớn này chính là người đại diện của nhà họ Triệu đấy…”.
“Chẳng lẽ? Người kia thật sự là cậu Ẩn sao?”.
Trong chốc lát, mọi người ở đây đều cực kỳ khiếp sợ, cảm thấy tình hình không hề đơn giản như bọn họ tưởng tượng!
Mà sắc mặt của Triệu Hồng Dương lúc này cũng cực kỳ khó coi, bị cháu trai răn dạy trước nơi đông người, ông ta cảm thấy rất mất mặt.
Nhưng cũng hết cách, địa vị của Triệu Thừa Kiền trong nhà họ Triệu rất cao! Chỉ đứng sau hai vợ chồng cụ nhà thôi, ông ta hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Triệu Thừa Kiền.
Thậm chí nghe nói thế lực bên ngoài của cậu cả Triệu không hề thua kém nhà họ Triệu chút nào.
Cho nên dù ông ta là chú của Triệu Thừa Kiền, nhưng cũng phải cư xử cẩn thận.
“Chú sáu, chú là bề trên, tôi cũng không nói gì nhiều nữa. Nơi này giao cho tôi xử lý, chú lui ra đi”, Triệu Thừa Kiền phất tay, cực kỳ uy nghiệp nói.
“Ừm… Nhưng mà… Được rồi”, vẻ mặt Triệu Hồng Dương hơi khó coi, không muốn lắm đứng sang một bên.
Cũng hết cách, dù sao thân phận địa vị của cậu cả nhà họ Triệu vẫn còn bày ở đó, vừa xuất hiện thì khí thế đã áp đảo ông ta rồi.
Trong lòng Triệu Hồng Dương cũng trở nên sợ hãi, cảm thấy không ổn lắm.
Phải biết rằng bình thường Triệu Thừa Kiền nói chuyện với chú Sáu là ông ta đều khá để ý vai vế, rất khách sáo.
Đêm nay vừa đến đây đã hùng hổ như thế…
Triệu Hồng Dương nhìn thoáng qua Lâm Ẩn, trong lòng hơi run lên không dám nghĩ thêm gì nữa, càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy sợ hãi!
Chuyện có thể khiến Triệu Thừa Kiền tự mình ra mặt thì với chút việc làm ăn của ông ta và tập đoàn Thất Tinh vẫn không đủ tư cách…
Kêu Triệu Hồng Dương lui xuống xong, sắc mặt Triệu Thừa Kiền nặng nề nhìn thoáng qua Park Kang Ri, sau đó lại nhìn sang Lâm Ẩn đang ngồi.
Còn Triệu Linh Nhi bên cạnh anh ta thì đang cực kỳ giận dữ, hung ác nhìn chằm chằm chỗ Lâm Ẩn ngồi, cực kỳ ghen tị với Công Tôn Thu Vũ và Sở Sở.
“Cậu Ẩn… Hôm nay tôi đến đây vốn là có chuyện muốn tìm cậu. Nghe nói cậu xuất hiện ở thành Thiên Long nên cố ý chạy đến”, Triệu Thừa Kiền nghiêm túc nói.
Sau khi đấu với Lâm Ẩn ở Cảng Thành, anh ta đã chịu thua rồi.
Trước mặt Lâm Ẩn, Triệu Thừa Kiền không dám bày ra khí thế kiêu ngạo không ai bì nổi kia của mình.
“Tìm tôi có chuyện gì?”, Lâm Ẩn lạnh nhạt nhìn Triệu Thừa Kiền: “Muốn bàn chuyện thì lấy thành ý của anh ra trước đi”.
“Tập đoàn Thất Tinh bàn chuyện làm ăn trên địa bàn nhà họ Triệu của anh. Nếu đêm nay Triệu Thừa Kiền anh không xử lý được, thì tôi sẽ tự mình xử lý”.
Lâm Ẩn nhẹ nhàng nói.
“Cậu Ẩn, tôi khiểu ý của cậu. Chuyện này là lỗi của tôi, không kịp truyền tin đến chỗ chú sáu mình”, Triệu Thừa Kiền nhận lỗi.
Anh ta hiểu ý trong lời nói của Lâm Ẩn.
Cũng có biết nội tình về thù hận giữa tập đoàn Thất Tinh và Lâm Ẩn.
Rõ ràng đêm nay Lâm Ẩn muốn chặt đứt việc làm ăn của tập đoàn Thất Tinh ở thành Thiên Long, mà chú sáu của mình không có mắt, hoàn toàn không hiểu tình hình.
Còn may là Lâm Ẩn chưa nổi trận lôi đình, chỉ kêu mình xử lý cho ổn thoả chuyện này, nếu không thì thật sự không yên rồi.
“Cậu Ẩn? Cái gì! Cái gì! Cậu cả Triệu gọi cậu ta là cậu Ẩn?”.
“Dường như cũng không có mấy người ở thủ đô có thể khiến nhân vật lớn như Triệu Thừa Kiền cư xử như vậy nhỉ…”.
“Vậy chẳng phải vừa rồi cậu ta không có giả mạo, mà cậu ta… Cậu ta thật sự là cậu Ẩn của thủ đô?”.
Những người trong hội trường đều khiếp sợ nhìn Triệu Thừa Kiền và Lâm Ẩn trò chuyện.
Cảnh này khiến mọi người không hẹn mà cùng nhau cảm thán, hít sâu một hơi khí lạnh.
Có thể khiến cậu chủ đứng đầu thủ đô không sợ trời, không sợ đất như Triệu Thừa Kiền nói chuyện thành khẩn như vậy.
Thì… Thân phận của Lâm Ẩn đã quá rõ ràng rồi!
Tình cảnh này thật sự quá đáng sợ!
Hai chàng trai trẻ có quyền có thế nhất thủ đô cứ vậy đứng trước mặt bọn họ.
Không nói quá chút nào, chỉ cần một trong hai cậu chủ này tuỳ tiện thổi một hơi thôi, chắc chắn thủ đô sẽ xảy ra thay đổi khó lường!
“Đây là tình hình gì vậy? Chị Linh Nhi, cuối cùng anh ta… Anh ta là ai?”, Triệu Lan Nhi đứng một bên đã trợn tròn mắt, sợ đến mức mất hồn mất vía.
Anh cả và chị cả trong thế hệ ba của nhà họ Triệu là Triệu Thừa Kiền và Triệu Linh Nhi lại cùng nhau đến đến hội trường?
Hai người này là nhân vật cô ta phải khép na khép nép, ngay cả bố của cô ta cũng phải dựa vào thế lực của anh cả Triệu Thừa Kiền nữa!
Triệu Lan Nhi không phải kẻ ngốc, đã hiểu rõ tình hình rồi, chỉ là trong lòng vẫn thấy khó tin thôi.
Cả người cô ta run rẩy, không dám nhúc nhích một cái.
Nhớ lại khi nãy mình châm chọc khiêu khích Lâm Ẩn, cô ta chỉ hận không thể tát cho mình hai cái, sao lại thích gây chuyện như vậy chứ!
“Anh ấy là anh rể của cô!”.
Triệu Linh Nhi gần như là nghiến răng nghiến lợi nói, hung ác nhìn Công Tôn Thu Vũ và Sở Sở.
Bắt đầu từ lúc bước vào đây, ánh mắt cô ta vẫn chưa từng rời khỏi hai cô gái kia.
“Hả!”, Triệu Lan Nhi sợ hết hổn, nhớ tới hôn ước của cậu Ẩn và chị cả nhà mình.
Cậu Ẩn này luôn là đối tượng tốt nhất mà cô ta sùng bái. Nhưng không ngờ hôm nay xuất hiện trước mặt còn bị mình châm chọc sỉ nhục?
“Ông Triệu không lo chuyện này nữa sao? Chào cậu, cậu là cậu Triệu Thừa Kiền của nhà họ Triệu đúng không? Rất vui được gặp cậu, tôi có từng nghe nói tới tên của cậu rồi”, Park Kang Ri nói: “Cậu Triệu Thừa Kiền, tập đoàn Thất Tinh chúng tôi rất có thành ý muốn hợp tác với nhà họ Triệu. Nếu ông Triệu đã không lo chuyện này nữa, vậy hy vọng cậu có thể hợp tác với chúng tôi”.
Triệu Thừa Kiền lạnh lùng nhìn về phía Park Kang Ri.
“Bùi Vô Danh, đi qua đánh người Cao Lệ này quỳ xuống”.
Triệu Thừa Kiền lạnh lùng ra lệnh, không hề cho Park Kang Ri cơ hội nói chuyện bày tỏ chút nào.
“Vâng!”.
Bùi Vô Danh bình tĩnh xông lên, di chuyển nhanh tới bục cao như một cơn gió lốc.
Bốp! Bốp! Bốp!
Ba âm thanh lớn liên tục vang lên, nắm đấm của Bùi Vô Danh như cây búa sắt đánh mạnh lên người Park Kang Ri, khiến ông ta bay ra xa mười mấy mét, trong miệng liên tục phun ra máu tươi.
“Ui! A!”.
Park Kang Ri đau đớn ngã nhào dưới đất, trên người loang lổ vết máu phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết heo, còn không ngừng nói tiếng Cao Lệ.
Xí xô xí xào!
Bùi Vô Danh lại tiến lên đá gãy xương đầu gối của Park Kang Ri, khiến ông ta quỳ rạp trên bục cao, xụi lơ giống hệt như một con chó chết.
“Ơ kìa!”.
“Xảy ra chuyện lớn rồi!”.
Trước mắt bao người, chủ tịch Park Kang Ri quản lý tập đoàn Thất Tinh bị đánh đến mức quỳ xuống?. truyện ngôn tình
Chấn động và ảnh hưởng tạo thành trong đó thật sự khiến người ta cảm thấy hết hồn! Chắc chắn chuyện này chính là sự kiện lớn làm chấn động cả thủ đô!
“Cậu Ẩn, bây giờ Triệu Thừa Kiền tôi đảm bảo với cậu, quyền khai phá mấy khu phố trong thành Thiên Long này đều là của cậu cả. Tất cả việc làm ăn đêm nay cũng là của cậu luôn”.
“Như vậy đã đủ chưa?”.
Triệu Thừa Kiền hỏi Lâm Ẩn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.