Cùng lúc đó.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà Thủy Tinh, một thanh niên mặc đồ luyện võ thời Đường màu đỏ ngồi dựa vào chiếc ghế giám đốc, một gã áo đen hằm hằm sát khí đứng bên cạnh hắn ta.
Thanh niên mặc đồ thời Đường có vóc dáng oai hùng rắn rỏi, gương mặt anh tuấn, đôi mắt toát ra ánh sáng lạnh lùng, thần thái xuất chúng.
Hắn ta là Long Dương, Hương chủ của phân đà Dương môn ở Cảng Thành.
“Thưa Hương chủ, cậu Ẩn ở thủ đô không chịu nghe lời khuyên can, mười ba phi tướng đã bắt đầu ra tay rồi ạ!”.
Một gã áo đen lộn người trên không trung rồi hạ xuống bên cạnh Long Dương, gã cúi đầu báo cáo lại một cách cung kính.
Đôi mắt Long Dương khẽ híp lại, hắn ta cầm tách trà ở bên cạnh lên, chậm rãi nhấp một ngụm.
“Lâm Ẩn là người ngạo mạn, Dương Môn chúng ta không kềm chế được cậu ta cũng nằm trong dự liệu của tôi”, Long Dương nói chậm rãi: “Chứ bằng không, tôi sẽ không cần tự mình đi chuyến này”.
“Hương chủ thật sáng suốt”, tên đàn em nói một cách cung kính.
“Thưa Hương chủ, tôi vẫn còn một chuyện chưa hiểu rõ”, một gã áo đen thắc mắc: “Nếu như Hương chủ biết cậu Ẩn của thủ đô sẽ không chịu thôi, tại thì tại sao anh lại hứa với Quý Trọng Sơn sẽ đi khuyên nhủ Lâm Ẩn?”.
“Rõ ràng lão già Quý Trọng Sơn có ý đồ xấu”.
Long Dương lắc đầu mỉm cười, rồi đáp: “Làm sao tôi không biết lão già Quý Trọng Sơn đang mượn dao giết người? Chuyện này là do Quý Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631917/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.