Tòa nhà quốc tế Thủy Tinh.
Buổi đêm.
Lâm Ẩn đã về đến phòng làm việc tổng giám đốc.
Anh ngồi trên ghế giám đốc, chậm rãi khép mắt lại trầm ngâm suy nghĩ.
Dưới ánh trăng bàng bạc, gương mặt Lâm Ẩn toát ra sát khí lạnh lùng, khiến người khác không rét mà run.
Trong lúc im hơi lặng tiếng.
Không biết cánh cửa phòng làm việc bị mở ra từ lúc nào.
Một người mặc áo đen xuất hiện trong phòng làm việc, đứng gần bên Lâm Ẩn.
Trên hành lang bên ngoài phòng làm việc, từng người bảo vệ tinh anh mặc vest nằm la liệt trên mặt đất.
Cả tòa nhà rộng lớn im phăng phắc như tờ, bầu không khí nặng nề và căng thẳng.
Lâm Ẩn chậm rãi mở mắt ra, gương mặt anh bình tĩnh như chiếc giếng cổ không gợn sóng, hờ hững nhìn thẳng về phía trước.
Lâm Ẩn hờ hững lên tiếng.
“Các người không nên đến đây”.
“Nhưng chúng tôi đã đến rồi”.
Gã áo đen cầm đầu đứng ra, gương mặt hằm hằm sát khí của gã ta hiện lên dưới ánh trăng bàng bạc.
Đó là một người đàn ông trung niên có đôi mắt hung hãn như sói, gần như tỏa ra ánh đỏ dưới ánh trăng, chỉ có thể dùng hai từ để hình dung gã ta, hung dữ.
“Nếu như đã đến rồi, vậy thì phải để lại một thứ”.
Lâm Ẩn ung dung đứng dậy từ chiếc ghế giám đốc, anh đứng chắp tay sau lưng.
Vào khoảnh khắc ấy.
Mười mấy gã áo đen thần bí đều không khỏi lùi về sau vài bước.
Kể cả khi không có gió thì bộ áo đen của chúng cũng tự động bay phấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631916/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.