“Chị của Lư Tĩnh thật sự đẹp đến như vậy sao? Mau đưa cho tớ coi”, một thanh niên tỏ vẻ cà lơ phất phơ.
“Đương nhiên rồi, đây là hình chị Trương để mặt mộc đấy, còn đẹp hơn cả hoa khôi Cảng Thành nữa, bổ mắt quá”, một thanh niên ăn nói sỗ sàng.
Sau khi nói dứt lời, bọn họ đều cầm điện thoại của Lư Tĩnh lên, rồi lên tiếng bình phẩm, tấm tắc khen ngợi.
“Này, anh tên là Lâm Ẩn đúng không? Tôi thật sự không hiểu nổi đồ vô dụng như anh cưới được chị của Lư Tĩnh bằng cách nào đấy? Không phải là lừa gạt người ta đấy chứ?”, một nam thanh niên mặc đồ đỏ tỏ vẻ khinh thường liếc nhìn Lâm Ẩn.
“Anh Hồ nói phải, đúng là hoa nhài cắm bãi phân trâu”, lại có một thanh niên nhìn Lâm Ẩn với vẻ khinh thường.
Sau khi được Lư Tĩnh cố ý dẫn dắt, những thanh niên thiếu nữ ngồi trên bàn đều giở giọng mỉa mai.
Gương mặt Lâm Ẩn vẫn bình tĩnh như thường, anh quay sang nhìn bọn họ.
Lư Tĩnh ngồi giữa nhóm người nọ, gương mặt cô ta rất đỗi kiêu ngạo, dường như đắc ý lắm vậy.
Em họ Lư Tĩnh của Kỳ Mạt đang học đại học ở thủ đô, không biết vì sao lại chạy đến Cảng Thành.
Lần trước đã nghe Kỳ Mạt nhắc đừng tính toán quá nhiều với Lư Tĩnh, nói là cô ta xin một ít tiền của cô đi du lịch cho khuây khỏa đầu óc, lần này đến Cảng Thành du lịch đấy à?
“Anh Lữ, anh không biết đâu, lúc còn ở thủ đô, cái đồ vô dụng này ỷ vào thế lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631872/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.