Lời này quá trắng trợn, dám ngang nhiên tán tỉnh trước mặt chồng người ta như vậy.
Sắc mặc Hoàng Thiên trầm xuống, anh phát hiện nếu mình không cho Cảnh Thiên Phong biết thế nào là lễ độ thì thằng nhóc này vẫn cứ khoe khoang ngạo mạn như vậy.
“Ông xã, thôi bỏ đi. Chúng ta không cần sợi dây chuyền này nữa, đi thôi.”
Lâm Ngọc An không muốn làm lớn chuyện, nhỏ giọng khuyên nhủ Hoàng Thiên.
Nhà có vợ hiền, đàn ông không làm chuyện hung bạo.
Câu này rất có đạo lý, không thể không nói, Lâm Ngọc An cũng được coi là một người vợ thảo hiền. Nhưng câu này chỉ dùng với người bình thường, còn đối với Hoàng Thiên, có làm chuyện hung bạo thì đã làm sao?
“Em đã đeo lên rồi, sao có thể không cần nữa? Để anh đi thanh toán.”
Hoàng Thiên hôn lên má Lâm Ngọc An một cái, dịu dàng nói. Sau đó anh đến quầy thu ngân trả tiền.
Nhưng Cảnh Thiên Phong lại rất tức giận, đối với cậu ta, người phụ nữ mà cậu ta nhìn trúng nhất định phải là của cậu ta.
Hoàng Thiên lại dám hôn Lâm Ngọc An trước mặt cậu ta, điều này khiến cậu ta không thể chịu đựng được.
“Ha, anh đi thanh toán? Anh có tiền trả sao? Không có bản lĩnh thì đừng giả vờ giả vịt nữa, không giả vờ được lâu đâu.”
Cảnh Thiên Phong nhìn Hoàng Thiên, nói một cách mỉa mai.
Hoàng Thiên quay đầu lại, lạnh lùng đáp: “Cậu vẫn chưa xong phải không?”
“Bỏ đi ông xã, hôm nay là ngày kỷ niệm của chúng ta, đừng gây rắc rối vào một ngày đẹp như này.”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198533/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.