Dương Hướng Minh sợ hãi khi nhìn thấy những người này.
Bởi vì những người này đều đến từ những gia tộc mà ông ta đã từng đắc tội, ngoại trừ một vài gia tộc nhỏ còn có mấy gia tộc lớn.
“Tính sổ? Tính sổ gì chứ?”
Dương Hướng Minh giả vờ bình tĩnh, vẻ mặt tức giận quát đám người vừa tới.
“Gia chủ Dương, ngài đúng là quý nhân hay quên. Ba năm trước đây, ngài đã phái người giết ba tôi? Ngài sẽ không quên món nợ này chứ?”
“Còn cả nhà họ Hoàng tôi nữa. Năm đó, nếu không phải nhà họ Dương ông cạnh tranh không lành mạnh, có lẽ gia tộc hàng đầu Châu Thành bây giờ không có nhà họ Dương ông mà là nhà họ Hoàng tôi!”
“Ông đừng quên, còn có người thừa kế nhà họ Tề tôi cũng là do ông phái người tới giết chết!”
…
Nhất thời, ai nấy đều nói ra ân oán giữa nhà họ Dương và bọn họ.
Vẻ mặt Dương Hướng Minh cực kỳ khó coi. Đám con cháu dòng chính của nhà họ Dương đứng bên cạnh ông ta cũng lộ vẻ sợ hãi.
Nhất thời có nhiều kẻ thù như vậy tới, đây là không cho nhà họ Dương có đường sống rồi!
“Các người thật sự tưởng nhà họ Dương tôi dễ bắt nạt sao?” Dương Hướng Minh tức giận nói.
“Dương Hướng Minh, ông không cần giả vờ nữa. Ngay cả Tiền Bưu cũng đã đi, nhà họ Dương còn gì đáng sợ chứ?”
Một người trung niên cười lạnh nhìn về phía Dương Hướng Minh, đột nhiên ra lệnh: “Bao vây chỗ này cho tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2616093/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.