Nghe thấy Tần Đại Quang vẫn đánh bạc, Dương Chấn khẽ nhíu mày.
Người ham cờ bạc đều cực kỳ đáng trách, đến cuối cùng chỉ có một kết cục, đó chính là gia đình tan vỡ.
“Xem ra, nhất định phải dùng một số thủ đoạn đặc biệt mới có thể khiến ông ta cai được thói nghiện cờ bạc.” Bỗng nhiên Dương Chấn lên tiếng nói.
“Anh có cách gì sao?”
Tần Nhã nghe vậy thì vội vàng hỏi.
Trong ấn tượng của cô, trước giờ Tần Đại Quang không phải là loại người thế này, cho dù cả ngày ở trong nhà không có việc gì, cũng sẽ không đi đến nơi thế kia.
Bây giờ ngay cả nhà cũng không trở về, lại không quan tâm đến Chu Kim Hảo, cả ngày ngâm mình bên ở nơi kia.
“Chuyện này, anh cần sự phối hợp của em, làm như vậy…”
Sau khi suy nghĩ một lát, Dương Chấn nói ra kế hoạch của mình.
“Làm như vậy sẽ không mang lại phiền phức gì chứ?” Tần Nhã tỏ ra lo lắng.
“Yên tâm đi, có anh ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì.” Dương Chấn tự tin nói.
Sau khi giao Tiếu Tiếu cho Tần Yên chăm sóc, Dương Chấn và Tần Nhã rời khỏi Vân Phong Chi Đỉnh.
Khoảng hai mươi phút sau, hai người đến Vương Giả Chi Thành.
Vương Giả Chi Thành là câu lạc bộ cao cấp nhất Giang Châu, bên trong xây dựng các loại hình vui chơi giải trí, nhưng hấp dẫn người ta nhất vẫn là sòng bạc ở tầng cao nhất.
“Chúng tôi muốn lên tầng cao nhất!”
Dương Chấn dẫn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2616091/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.