Phùng Bình vừa thấy ảnh của nhẫn kim cương ngôi sao hồng trên bảng tin Châu Thành, kết quả vừa quay sang đã thấy vật thực, có thể tưởng tượng được nỗi khiếp sợ trong lòng hắn lúc này.
Những người khác cũng đều nhìn vào tay Tần Nhã, cũng ngạc nhiên chẳng khác nào Phùng Bình.
Khi nãy Phùng Bình nói chiếc nhẫn kim cương ngôi sao hồng là một câu chủ nhà giàu của Yên Đô Bát Môn bỏ ra một nghìn năm trăm tỷ để mua về.
Chẳng lẽ cô gái này đã được cậu chủ kia thích?
Nếu không sao chiếc nhẫn này có thể ở trên tay cô được?
Nhưng với vẻ ngoài của Tần Nhã, được một nhân vật lớn thích cũng rất bình thường.
Còn Dương Chấn thì bọn họ bỏ qua, hoàn toàn không nghĩ anh là cậu cả tặng nhẫn kia.
“Chị họ, chiếc… chiếc nhẫn kim cương này của chị thật sự là ngôi sao hồng ư?”
Trịnh Mỹ Linh lắp bắp hỏi.
Nhà họ Trịnh vốn dĩ không phải gia đình giàu có gì, miễn cưỡng xem như một gia tộc nhỏ có chút của cải, dù bán cả nhà họ Trịnh cũng không đáng giá một nghìn năm trăm tỷ.
Trần Anh Hào cũng nhìn chằm chằm Tần Nhã, nếu nhẫn cô đeo thật sự là ngôi sao hồng thì cô gái này đưa đến bên miệng anh ta, anh ta cũng không dám ăn.
“Đây là chồng tôi tặng tôi!”
Thấy vẻ khiếp sợ trong mắt mọi người, Tần Nhã vốn dĩ còn hơi bối rối kiêu ngạo nói.
Khi nãy mọi người đều xem thường Dương Chấn, bây giờ cô chỉ muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615881/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.