Chân của Dương Chấn thậm chí đã giẫm lên mặt của Mạnh Huy, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc đó, Mạnh Huy hoàn toàn sụp đổ, gào to nói ra sự thật.
“Anh nói cái gì?”
Dương Chấn mặt mày kinh ngạc.
Vốn dĩ, anh chỉ là muốn mang thi thể của Chu Kim Hảo về, hiện nay lại biết được tin Chu Kim Hảo còn sống.
Đối với anh mà nói, Chu Kim Hảo quả thật nên chết, nhưng bà ta là bị Tần Nhã đuổi ra ngoài, trên đường anh phái người đưa đi lại bị cướp đi.
Nếu thật sự chết rồi, Tần Nhã sẽ áy náy cả đời, lấy sự lương thiện của cô, sẽ cho rằng, Chu Kim Hảo là bị cô hại chết.
“Chu Kim Hảo còn sống, tôi không có giết bà ta!”
Mạnh Huy nói lại lần nữa, toàn thân đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt, trong con mắt tràn ngập sự kinh sợ.
Vừa rồi, anh ta thật sự cảm nhận được cái chết.
Chân của Dương Chấn, chân thực giẫm trên mặt của anh ta, sợ rằng anh ta nói ra sự thật muộn thêm một giây nữa, đầu của anh ta cũng sẽ giống như hai tay, bị đập vỡ.
“Nói rõ ràng, bà ta rốt cuộc đang ở đâu?” Dương Chấn hỏi.
Mạnh Huy thật sự sợ rồi, không dám có chút giấu diếm nào nữa: “Bà ta vẫn ở nhà họ Ngụy!”
“Ở nhà họ Ngụy sao? Sao có thể chứ?”
Dương Chấn vốn dĩ đã đi tìm Ngụy Tường trước, chính là vì không có tìm được Chu Kim Hảo, mà Ngụy Tường lại nói, Chu Kim Hảo là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2614850/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.