Nghe thấy Dương Chấn nói muốn tới nhà họ Ngụy, Vương Cường bỗng trở nên rất kích động.
Ngay cả nhà họ Mạnh của Tỉnh Thành, đều ăn thiệt bởi Dương Chấn, nhà họ Ngụy cỏn con, càng sẽ không là đối thủ của Dương Chấn.
“Cậu Dương, một nhà họ Ngụy, căn bản không cần cậu đích thân xuất mã, giao cho Vương Giả Chi Thành và nhà họ Quan là được.”
Vương Cường vừa lái xe, vừa mở miệng nói.
Dương Chấn khẽ lắc đầu: “Động tĩnh nháo ra ngày hôm nay đã rất lớn rồi, chuyện còn lại, tự tôi giải quyết.”
Nhà họ Ngụy cỏn con, Dương Chấn còn không có để vào trong mắt, vì tránh phiền phức không cần thiết, Dương Chấn chỉ một mình đi.
Nghe vậy, trong lòng Vương Cường thầm kinh ngạc.
“Về sau, cái có là cơ hội để các ông phát huy, nhưng không phải là bây giờ.”
Không đợi ông ta lên tiếng, Dương Chấn nói tiếp: “Hôm nay các ông tới nhà họ Mạnh, sợ rằng đã bị người ta theo dõi rồi, về sau làm việc, vẫn là phải khiếm tốn chút, nếu gặp phải phiền phức không thể giải quyết, lập tức thông báo với tôi!”
Vương Cường vội đáp: “Được, cậu Dương!”
Từ Tỉnh Thành đến Giang Châu, chỉ mất 40 phút lái xe, vừa tiến vào đất Giang Châu, Dương Chấn liền một mình đi tới nhà họ Ngụy.
Giang Châu, nhà họ Ngụy.
Trong phòng họp rộng lớn, lúc này đã ngồi kín người thuộc dòng chính của nhà họ Ngụy.
Gia chủ nhà họ Ngụy – Ngụy Thành Châu, ngồi ở vị trí trên cùng.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2614847/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.