Đứng dưới bóng râm, Lý Thế Kiệt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời qua tán cây rộng lớn. Ánh nắng chói chang như muốn xuyên thấu qua cả lá cây nhưng cũng không đủ sức để làm mất hẳn cái lạnh của những ngày cuối năm. 
Nhìn vào cổng trung tâm ngoại ngữ, giờ này có rất nhiều người di chuyển từ bên trong ra ngoài. Tất cả các học sinh đều đã hết tiết học, cùng nhau đi ra gặp ba mẹ của mình đang đậu trước cổng. 
Vốn dĩ Lý Thế Kiệt chưa muốn đến đây. Nơi anh muốn đến tiếp theo đó chính là công ty Trường Thịnh. Anh muốn gặp Trịnh Quang vì có rất nhiều chuyện phải làm rõ với ông ta. Nhưng khi gọi điện thoại cho thư ký của Trịnh Quang, anh được biết ông ta đã đi ra nước ngoài gặp khách hàng mấy ngày nay. Đêm nay mới quay về nên hiện tại không thể làm gì khác. 
Không còn cách nào khác nên anh chỉ đành đến đây tìm John Davis. 
Vừa thấy Lý Thế Kiệt đứng dưới gốc cây, trên người vẫn mặc bộ đồ hôm qua, John Davis liền biết ngay mọi chuyện vẫn chưa được giải quyết, nó không hề đơn giản như mọi khi. Chắc chắn phải có chuyện xảy ra nên Lý Thế Kiệt mới không có thời gian để về nhà thay đồ. 
Dưới bóng râm, vài ánh nắng lốm đốm chiếu lên người Lý Thế Kiệt. Trông anh như một tên côn đồ đầu đường xó chợ chuyên đi đâm thuê chém mướn để tranh giành địa bàn cho đại ca của mình, không còn dáng vẻ của một công tử giàu có nữa. 
Bốn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bi-an/2651016/chuong-142.html