Ngay sau đó, tràn ngập tiếng kêu đau đớn ở Kim Chi Lâm, Hoàng Tam Trọng và những người khác đều bị người của Hoàng Huyền Vũ đánh gãy hai chân, bọn họ lần lượt bị ném ra khỏi cửa…Đối diện phòng khám, ở trước Huyền Hồ Cư, trong một chiếc Maserati, Triệu Ti Kì nhìn thấy cảnh này lập tức há hốc mồm.
“Sao có thể như thế được?”
“Sao có thể như thế được?”
Diệp Phi không phải chỉ là một người con rể phế vật sao?
Tại sao lại khó xử lý như vậy chứ?
Tâm trạng của cô ta lên xuống thất thường, rất lâu mới bình tĩnh được.
Sau khi mấy người Hoàng Tam Trọng được xe cấp cứu đưa đi, Diệp Phi đã tiến hành châm cứu cho Hoàng Huyền Vũ.
Sau đợt châm cứu và xoa bóp này, Hoàng Huyền Vũ đã khỏe lại, nhưng vết thương vẫn chưa lành, chưa thể cử động như bình thường được.
Diệp Phi nói với ông ta rằng mỗi tháng ông ta phải đến phòng khám Kim Chi Lâm một lần, trong mười hai tháng liên tục châm cứu và đốt thuốc, Hoàng Huyền Vũ mới có thể loại bỏ hoàn toàn gốc rễ của bệnh.
Hoàng Huyền Vũ nghe vậy cũng không nghỉ ngờ gì, ông ta cảm ơn Diệp Phi, chỉ cần ông ta không phải cả đời ngồi xe lăn, mỗi tháng phải chịu dày vò một chút cũng không thành vấn đề.
Ông ta còn đưa cho Diệp Phi ba trăm năm mươi tỷ tiền điều trị, mong có thể lấy số tiền hào phóng này để đổi lại sự thành tâm của Diệp Phi.
Diệp Phi biết Hoàng Huyền Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372617/chuong-395.html